1 Ngày xưa, Đức Chúa Trời đã dùng các tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần, nhiều cách.
2 Đến những ngày cuối cùng này, Đức Chúa Trời lại phán dạy chúng ta bởi Đức Con mà Ngài đã lập lên kế thừa vạn vật; cũng qua Con ấy, Ngài đã sáng tạo vũ trụ.
3 Con là phản ảnh của vinh quang Ngài, là dấu ấn của bản thể Ngài. Dùng lời quyền năng mình, Ngài duy trì vạn vật. Sau khi hoàn thành cuộc thanh tẩy tội lỗi, Con ngồi bên phải Đấng Tôn Nghiêm trên các tầng trời.
4 Con Ngài cao quý hơn các thiên sứ, như danh vị Con thừa hưởng cũng cao hơn danh vị của các thiên sứ vậy.
5 Vì có bao giờ một thiên sứ nào được Đức Chúa Trời bảo: “Ngươi là Con Ta, Ngày nay ta đã sinh ngươi” hoặc “Ta sẽ làm Cha người Và người sẽ làm Con Ta.”
6 Lại nữa, khi đưa Con Trưởng Nam vào trần gian, Đức Chúa Trời phán: “Tất cả các thiên sứ của Đức Chúa Trời hãy thờ lạy Con!”
7 Nói về thiên sứ, Ngài bảo: “Ngài sáng tạo các thiên sứ như trận gió Và các đầy tớ Ngài như ngọn lửa”
8 Nhưng nói về Con, Ngài phán: “Hỡi Đức Chúa Trời, Ngôi Ngài tồn tại đời đời, Vương trượng công chính là vương trượng của vương quốc Ngài.
9 Chúa yêu chuộng công chính và ghét vô đạo. Nên Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của Chúa đã xức dầu vui mừng cho Chúa, Đặt Chúa cao cả hơn các đồng bạn Ngài.”
10 Đức Chúa Trời cũng phán: “Chúa ơi, ban đầu Chúa xây nền móng cho quả đất, Các tầng trời là công trình tạo tác của bàn tay Chúa.
11 Trời đất sẽ tiêu tan nhưng Chúa vẫn vĩnh hằng. Tất cả đều sẽ cũ mòn như chiếc áo.
12 Chúa sẽ cuốn chúng lại như chiếc áo choàng, Chúng sẽ thay đổi như y phục Nhưng Chúa vẫn y nguyên, Các năm của Chúa sẽ không bao giờ cùng.”
13 Có bao giờ Đức Chúa Trời phán bảo một thiên sứ: “Con hãy ngồi bên phải Ta Cho đến khi ta bắt các kẻ thù Con Làm bệ dưới chân Con?”
14 Không phải tất cả các thiên sứ là các thần phục dịch được sai đi hầu hạ những người sẽ được thừa hưởng ơn cứu rỗi sao?