1 Đức Giê-hô-va ôi! Vì sao Ngài đứng xa?Trong lúc gian truân sao Ngài lại ẩn mặt?
2 Kẻ ác kiêu căng săn đuổi người khốn cùng;Nguyện chúng sa vào mưu chước mình đã bày ra.
3 Vì kẻ ác khoe khoang dục vọng của chúng;Bọn gian tham nguyền rủa và từ chối Đức Giê-hô-va.
4 Kẻ ác kiêu căng, không tìm kiếm Chúa;Hắn luôn nghĩ rằng không có Đức Chúa Trời.
5 Đường lối hắn luôn luôn thịnh vượng;Sự phán xét của Chúa cao quá, hắn không hiểu nổi;Hắn chế giễu tất cả kẻ thù mình.
6 Hắn tự nhủ: “Ta sẽ không bị rúng động;Ta sẽ không bao giờ gặp tai họa.”
7 Miệng hắn đầy lời nguyền rủa, giả dối và đe dọa;Lưỡi hắn nói lời độc ác và điêu ngoa.
8 Hắn ngồi rình rập nơi các thôn làng,Núp trong bóng tối để giết người vô tội.Mắt hắn đảo quanh tìm kẻ khốn cùng.
9 Hắn phục trong nơi kín đáo như sư tử trong hang,Rình rập để bắt người cùng khốn;Hắn kéo người nghèo khổ vào lưới để bắt họ.
10 Hắn cúi xuống rồi chồm lên,Kẻ khốn cùng ngã quỵ trước sức mạnh của hắn.
11 Lòng hắn thầm nghĩ: “Đức Chúa Trời quên rồi,Ngài đã ẩn mặt và sẽ không bao giờ thấy việc nầy đâu.”
12 Đức Giê-hô-va ôi! Xin trỗi dậy; Đức Chúa Trời ôi! Xin giơ tay Ngài lên;Và đừng quên kẻ khốn cùng.
13 Vì sao kẻ ác khinh thường Đức Chúa TrờiVà nghĩ thầm: “Chúa sẽ chẳng hề hạch hỏi”?
14 Nhưng, Chúa đã thấy rồi! Chúa đoái đến nỗi khốn khổ và đau đớn;Ngài xem xét để ra tay hành động.Người khốn khổ phó mình cho Chúa;Ngài là Đấng giúp đỡ kẻ mồ côi.
15 Xin bẻ gãy cánh tay kẻ dữ và bọn gian ác;Truy tìm sự độc ác của chúng cho đến cùng.
16 Đức Giê-hô-va làm Vua đến đời đời vô cùng;Các nước sẽ bị tiêu diệt khỏi đất của Ngài.
17 Lạy Đức Giê-hô-va, Ngài đã lắng nghe ước vọng của kẻ nhu mì;Ngài khiến họ được vững lòng, và lắng tai nghe họ
18 Để thi hành công lý cho kẻ mồ côi và người bị áp bức,Làm cho loài người vốn từ bụi đất, không còn sợ hãi nữa.