1 Con kêu cầu với Đức Chúa Trời,Cất tiếng hướng về Đức Chúa Trời và xin Ngài lắng nghe con.
2 Trong ngày gian truân, con tìm cầu Chúa;Ban đêm, tay con giơ thẳng lên không mỏi;Nhưng linh hồn con không được an ủi.
3 Con nhớ đến Đức Chúa Trời và bồn chồn, than thở;Tâm linh con nao sờn. (Sê-la)
4 Chúa giữ mí mắt con mở ra;Con bị bối rối, không nói nên lời.
5 Con suy nghĩ về những ngày xưaVà các năm đã qua.
6 Ban đêm con nhớ lại bài hát của con;Con suy ngẫm trong lòng và tâm linh con băn khoăn tự hỏi:
7 “Chúa sẽ từ bỏ đến đời đời ư?Ngài chẳng còn ban ơn nữa sao?
8 Sự nhân từ của Ngài chấm dứt mãi mãi ư?Lời hứa của Ngài vĩnh viễn không còn nữa sao?
9 Đức Chúa Trời quên làm ơn sao?Trong cơn giận, Ngài đóng chặt lòng thương xót ư?” (Sê-la)
10 Con nói: “Nỗi đau đớn của con là:Tay phải của Đấng Chí Cao đã đổi thay.”
11 Con sẽ nhớ mãi công việc của Đức Giê-hô-va,Nhớ đến các phép lạ của Ngài thuở xưa;
12 Cũng sẽ suy ngẫm về mọi công tác Chúa,Và suy tư về những công việc của Ngài.
13 Lạy Đức Chúa Trời, đường lối Chúa là thánh.Có thần nào vĩ đại bằng Đức Chúa Trời chăng?
14 Chúa là Đức Chúa Trời hay làm phép lạ;Ngài bày tỏ quyền năng Ngài giữa các dân.
15 Chúa dùng cánh tay mình mà chuộc dân Ngài,Tức là con cháu của Gia-cốp và Giô-sép. (Sê-la)
16 Lạy Đức Chúa Trời, khi các dòng nước thấy Chúa,Phải, khi các dòng nước thấy Chúa thì sợ hãi,Và vực sâu run rẩy.
17 Đám mây tuôn nước xuống,Bầu trời vang tiếng sấmVà các mũi tên Chúa bay khắp bốn phương.
18 Tiếng sấm Chúa ở trong gió trốt;Tia chớp chiếu sáng thế gian;Đất chuyển động và rung rinh.
19 Con đường của Chúa ở trong biển,Các lối của Chúa ở dưới nước sâu,Còn các dấu chân Chúa không ai thấy được.
20 Chúa dùng tay Môi-se và A-rônĐể dẫn dắt dân Ngài như một đàn chiên.