10 Hắn cúi xuống rồi chồm lên,Kẻ khốn cùng ngã quỵ trước sức mạnh của hắn.
11 Lòng hắn thầm nghĩ: “Đức Chúa Trời quên rồi,Ngài đã ẩn mặt và sẽ không bao giờ thấy việc nầy đâu.”
12 Đức Giê-hô-va ôi! Xin trỗi dậy; Đức Chúa Trời ôi! Xin giơ tay Ngài lên;Và đừng quên kẻ khốn cùng.
13 Vì sao kẻ ác khinh thường Đức Chúa TrờiVà nghĩ thầm: “Chúa sẽ chẳng hề hạch hỏi”?
14 Nhưng, Chúa đã thấy rồi! Chúa đoái đến nỗi khốn khổ và đau đớn;Ngài xem xét để ra tay hành động.Người khốn khổ phó mình cho Chúa;Ngài là Đấng giúp đỡ kẻ mồ côi.
15 Xin bẻ gãy cánh tay kẻ dữ và bọn gian ác;Truy tìm sự độc ác của chúng cho đến cùng.
16 Đức Giê-hô-va làm Vua đến đời đời vô cùng;Các nước sẽ bị tiêu diệt khỏi đất của Ngài.