38 Người Ai Cập vui mừng khi họ ra đi,Vì nỗi kinh hoàng về Y-sơ-ra-ên đã giáng trên chúng.
39 Ngài khiến mây giăng để che chở họ,Và ban đêm có trụ lửa soi đường.
40 Khi họ cầu xin, Ngài đem chim cút đến,Và lấy bánh từ trời cho họ ăn no nê.
41 Ngài chẻ tảng đá, nước liền phun raNhư một dòng sông chảy qua hoang mạc.
42 Vì Chúa nhớ lại lời hứa thánh của Ngài,Và không quên Áp-ra-ham là đầy tớ Ngài.
43 Như thế, Chúa dẫn dân Ngài ra đi một cách hớn hở,Dắt những người Ngài chọn ra đi trong tiếng hát vui mừng.
44 Ngài lấy đất đai của các nước mà ban cho họ,Và cho họ thừa hưởng công lao của các dân tộc khác