4 Lòng con đau đớn vô cùng,Sự kinh khiếp về cái chết đã bắt lấy con.
5 Nỗi sợ hãi và run rẩy đã giáng trên con,Sự hoảng hốt đã phủ lấy con.
6 Con nói: “Ôi! Ước gì con có đôi cánh như bồ câu,Chắc con sẽ bay đi để được ở yên lặng!
7 Phải, con sẽ trốn đi xaVà ở trong hoang mạc. (Sê-la)
8 Con sẽ vội vàng tìm nơi trú ẩnTránh xa cơn bão tố, phong ba.”
9 Lạy Chúa, xin nuốt chúng đi, làm lộn xộn tiếng nói của chúng,Vì con thấy bạo lực và tranh chấp trong thành.
10 Ngày và đêm chúng đi rảo quanh trên vách thành;Tội ác và bạo loạn ở trong thành phố.