2 Trong ngày gian truân, con tìm cầu Chúa;Ban đêm, tay con giơ thẳng lên không mỏi;Nhưng linh hồn con không được an ủi.
3 Con nhớ đến Đức Chúa Trời và bồn chồn, than thở;Tâm linh con nao sờn. (Sê-la)
4 Chúa giữ mí mắt con mở ra;Con bị bối rối, không nói nên lời.
5 Con suy nghĩ về những ngày xưaVà các năm đã qua.
6 Ban đêm con nhớ lại bài hát của con;Con suy ngẫm trong lòng và tâm linh con băn khoăn tự hỏi:
7 “Chúa sẽ từ bỏ đến đời đời ư?Ngài chẳng còn ban ơn nữa sao?
8 Sự nhân từ của Ngài chấm dứt mãi mãi ư?Lời hứa của Ngài vĩnh viễn không còn nữa sao?