1 Con ruồi chết làm thối dầu thơm của người chế nước hoa,Một chút điên dại phương hại đến cả sự khôn ngoan và danh giá.
2 Lòng người khôn ngoan hướng về điều phải,Còn lòng kẻ ngu dại hướng về điều trái.
3 Ngay cả khi đi trên đường, kẻ dại thiếu hiểu biết,Và nói cho mọi người rằng mình là kẻ ngu dại.
4 Nếu người cai trị nổi giận cùng con thì đừng bỏ đi,Vì sự điềm tĩnh tránh được những lỗi lầm nghiêm trọng.
5 Có một điều tệ hại mà ta đã thấy dưới ánh mặt trời;Một sai lầm xuất phát từ người lãnh đạo:
6 Đó là kẻ ngu dại được đặt ở địa vị rất cao,Còn người giàu sang lại ở vị trí thấp hèn.
7 Ta cũng thấy cảnh đầy tớ thì cưỡi ngựa,Trong khi các thủ lĩnh phải đi bộ như đầy tớ.