2 Kẻ dại dột không thích sự thông sáng,Nhưng chỉ thích bộc lộ lòng dạ mình ra.
3 Khi kẻ gian ác đến, sự khinh bỉ cũng đến,Khi kẻ gây nhục đến, sự hổ nhuốc cũng đến theo.
4 Lời của miệng người ta giống như vực nước sâu thăm thẳm,Nguồn của sự khôn ngoan khác nào một dòng suối tuôn tràn.
5 Thiên vị kẻ gian ác là điều chẳng đúng,Gạt bỏ công lý để kết án người vô tội là sai.
6 Lưỡi kẻ dại dột gây ra điều xung đột,Miệng kẻ dại khờ chuốc đòn vọt vào thân.
7 Miệng kẻ dại dột đem sự hủy diệt đến cho nó,Môi kẻ dại khờ là cái bẫy nó gài để hại chính mình.
8 Lời kẻ mách lẻo giống như miếng ăn ngon miệng,Nó thấm tận vào gan ruột của người nghe.