7 Người nghèo khó, ngay cả bà con ruột thịt còn xa lánh,Huống chi bị bạn bè bỏ – Ðiều đó đâu có gì đáng ngạc nhiên.Khi người ấy ngỏ lời xin giúp đỡ, họ đều đã cao bay xa chạy.
8 Tìm kiếm sự khôn ngoan là yêu mến linh hồn mình,Giữ lấy sự thông sáng sẽ được thịnh vượng.
9 Kẻ làm chứng gian ắt phải mang hình phạt,Kẻ nói dối sớm muộn gì sẽ bị tàn mạt chẳng sai.
10 Vinh hoa phú quý thật không xứng với kẻ rồ dại,Tôi tớ mà cai trị người quyền quý lại càng không xứng hơn.
11 Người khôn ngoan trí thức thường hay chậm giận,Người ấy lấy làm vinh hạnh bỏ qua lầm lỗi của người ta.
12 Vua giận dữ thét la như sư tử rống,Lúc nguôi ngoai ban ân điển giống sương móc đồng xanh.
13 Con ngu muội là tai họa cho cha mẹ,Vợ hay cãi khác nào máng xối chảy róc rách mãi không ngừng.