4 Con đừng đổ hết sức lực ra làm giàu;Hãy khôn ngoan mà biết lúc nào phải dừng lại.
5 Mắt con có nhìn thấy nó nữa chăng?Sự giàu có dường như có cánh,Như phượng hoàng tung cánh bay vút trời cao.
6 Con đừng ăn bánh của kẻ keo kiệt,Con đừng thèm muốn cao lương mỹ vị của nó làm gì.
7 Vì lòng người ta nghĩ sao, con người họ sẽ thể ấy.Nó nói với con rằng, “Mời bạn ăn! Mời bạn uống!”Nhưng lòng nó chẳng muốn con ăn uống đồ nó mời chút nào.
8 Nếu con đã lỡ ăn miếng nào rồi, hãy nôn mửa nó ra,Và con sẽ phí những lời khen ngợi tao nhã của con.
9 Ðừng phí lời nói của con với kẻ dại dột,Vì nó sẽ khinh bỉ lời lẽ khôn ngoan của con.
10 Ðừng di chuyển mốc địa giới đã có sẵn từ xưa,Ðừng lấn đất của các cô nhi côi cút.