18 Vì CHÚA phán thế nầy, “Này, lần nầy Ta sẽ quăng xa các dân trong xứ,Ta sẽ cho chúng đến bước đường cùng hầu chúng có thể quay lại với Ta.”
19 Khốn cho tôi vì vết thương của tôi nhức nhối!Vết thương của tôi trầm trọng khó chữa lành.Nhưng tôi nói, “Ðây là hình phạt cho mình, nên mình phải gánh chịu.”
20 Trại của tôi đã bị phá hủy,Các dây căng trại đều đã bị cắt đứt,Các con cái của tôi đều đã bỏ đi,Chẳng còn có đứa nào ở lại,Chẳng còn đứa nào giúp tôi dựng lại lều của tôi,Không còn ai giúp căng các màn trại của tôi lên.
21 Vì bọn chăn chiên đã trở nên vô cảm,Chúng không tìm kiếm CHÚA,Nên chúng chẳng thành công,Và tất cả các đàn chiên của chúng bị tan lạc khắp nơi.
22 Này, tin giặc đến đã đổ về dồn dập,Tiếng đồn gây chấn động từ đất bắc truyền về,Giặc sẽ đến, biến các thành của Giu-đa ra hoang vắng,Biến chúng nên sào huyệt của sói lang.
23 Ôi lạy CHÚA, con biết đường mỗi người chẳng do họ định đoạt,Không ai có thể sắp đặt mọi bước chân mình.
24 Ôi lạy CHÚA, xin sửa dạy con bằng công lý,Nhưng xin đừng dùng cơn giận của Ngài,Kẻo Ngài sẽ làm con bị biến mất chăng!