1 CHÚA phán,“Này, Ta sẽ dấy lên một luồng chướng khí để hủy diệt Ba-by-lôn,Và tiêu diệt dân ở Lếp Ca-mai.
2 Ta sẽ sai những kẻ sàng sảy đến Ba-by-lôn,Và chúng sẽ sàng sảy nàng.Chúng sẽ làm xứ sở của nàng chỉ còn trơ trụi,Khi chúng đến tấn công nàng tứ phía,Trong ngày hoạn nạn.
3 Chớ để quân xạ tiễn có dịp giương cung chực bắn;Chớ để quân cận chiến kịp mặc binh giáp ra dàn trận;Chớ chừa sót lại các chiến sĩ trai trẻ nào của nàng;Hãy tiêu diệt hoàn toàn quân đội của nàng.
4 Chúng ngã gục xuống chết trong đất của người Canh-đê;Quân bị thương nằm la liệt trong các đường phố.
5 I-sơ-ra-ên và Giu-đa đã không bị Ðức Chúa Trời của họ, tức CHÚA các đạo quân, bỏ quên,Dù xứ sở của họ đầy tràn tội lỗi trước mặt Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
6 Hãy chạy ra khỏi Ba-by-lôn;Ai nấy trong các ngươi khá cứu lấy mạng mình.Chớ để cho mình bị diệt vì tội của nàng,Vì đây là lúc CHÚA báo thù.Ngài báo trả cho nàng những gì nàng đã nợ.
7 Ba-by-lôn là cái chén bằng vàng trong tay CHÚA;Nàng đã làm liên lụy cho khắp đất phải uống say;Các nước đã uống rượu bị đoán phạt chung với nàng,Do đó các dân đã điên tiết.
8 Thình lình Ba-by-lôn sụp đổ và vỡ tan tành;Hãy than khóc cho nàng.Hãy lấy dầu thoa các vết thương của nàng,Biết đâu nàng sẽ được lành.
9 Chúng tôi muốn chữa trị cho Ba-by-lôn,Nhưng nàng chẳng có thể được chữa lành.Thôi, hãy quên nàng đi;Ai nấy trong chúng ta hãy trở về xứ của mình;Vì sự đoán phạt dành cho nàng đã cao đến tận trời;Nó đã lên thấu trời xanh.
10 CHÚA đã làm sáng tỏ sự minh chánh của chúng ta.Hãy đến, chúng ta hãy rao báo trong Si-ôn công việc của CHÚA, Ðức Chúa Trời của chúng ta.
11 Hãy mài các mũi tên cho nhọn.Hãy bỏ vào bao tên thật đầy.Kìa CHÚA đã dấy động tinh thần các vua Mê-đi,Vì mục đích của Ngài đối với Ba-by-lôn là tiêu diệt nó,Vì đó là sự báo thù của CHÚA, sự báo thù cho đền thờ của Ngài.
12 Hãy phất cờ ra lệnh tấn công vào các tường thành Ba-by-lôn;Hãy tăng cường quân canh,Hãy lập các vọng canh,Hãy bố trí mai phục,Vì CHÚA đã hoạch định và thực hiện những gì Ngài đã phán về dân cư ở Ba-by-lôn.
13 Hỡi ngươi, kẻ sống bên các dòng sông lớn,Ngươi có nhiều kho tàng đầy dẫy,Giờ tận số của ngươi đã đến rồi,Sợi chỉ của đời ngươi sẽ bị cắt đứt.
14 CHÚA các đạo quân đã lấy chính Ngài mà thề rằng: Chắc chắn Ta sẽ cho ngươi bị quân ngoại xâm tràn đầy, chúng đông như cào cào;Và chúng sẽ reo hò vì chiến thắng ngươi.
15 Ðấng dựng nên trái đất bằng quyền năng của Ngài,Ðấng thiết lập thế gian bằng sự khôn ngoan của Ngài,Ðấng giăng các từng trời ra bằng tri thức của Ngài.
16 Khi Ngài lên tiếng, các nguồn nước trên trời xáo động,Ngài làm cho hơi nước bốc lên ở các nơi tận cùng trái đất.Ngài làm sấm sét cùng với mưa rơi,Và Ngài đem gió ra từ các kho của Ngài.
17 Ai nấy đều ngu si và chẳng biết chi;Tất cả bọn đúc tượng phải xấu hổ vì các tượng thần của chúng;Vì hình tượng của chúng chỉ là đồ giả dối,Trong chúng không có hơi thở nào.
18 Chúng là đồ vô dụng;Ðó là những thứ dùng để gạt gẫm người ta;Ðến kỳ chúng bị đoán phạt, chúng sẽ bị tiêu diệt.
19 Nhưng Ngài, Phần của Gia-cốp, không như những thứ đó;Vì Ngài là Ðấng dựng nên mọi vật,Và I-sơ-ra-ên là một chi tộc của cơ nghiệp Ngài;Danh Ngài là CHÚA các đạo quân.”
20 “Ngươi là búa rìu đánh trận của Ta, vũ khí của Ta;Ta dùng ngươi đập tan các quốc gia;Ta dùng ngươi đánh tan các vương quốc;
21 Ta dùng ngươi đập tan các chiến mã và các kỵ binh;Ta dùng ngươi đánh tan xe chiến mã và kỵ binh điều khiển xe chiến mã;
22 Ta dùng ngươi đập tan đàn ông và đàn bà;Ta dùng ngươi đánh tan người già và trẻ thơ;Ta dùng ngươi đập tan trai tráng và thiếu nữ;
23 Ta dùng ngươi đánh tan những kẻ chăn bầy và các đàn súc vật của chúng;Ta dùng ngươi đập tan những kẻ cầm cày và các đôi bò mang ách;Ta dùng ngươi đánh tan các quan lớn và các quan nhỏ.
24 Ta sẽ báo trả Ba-by-lôn và toàn thể dân Canh-đê về mọi điều dữ chúng đã làm cho Si-ôn,Ngay trước mắt các ngươi,” CHÚA phán.
25 “Hỡi ngọn núi hủy diệt, kẻ hủy diệt khắp đất,Này, Ta chống lại ngươi,” CHÚA phán,“Ta sẽ đưa tay Ta ra chống lại ngươi;Từ trên đỉnh núi đá Ta sẽ xô ngươi lăn xuống,Và sẽ biến ngươi thành một ngọn núi bị cháy rụi.
26 Chẳng ai thèm lấy một tảng đá nào của ngươi để làm đá góc nhà;Chẳng ai thèm lấy một tảng đá nào của ngươi để làm nền móng;Nhưng ngươi sẽ thành một nơi hoang phế đời đời,” CHÚA phán.
27 “Hãy phất cờ ra lệnh tiến quân,Hãy thổi kèn giữa các nước,Hãy chuẩn bị các quốc gia ra trận đánh nàng,Hãy triệu tập các nước ở A-ra-rát, Min-ni, và Ách-kê-na tiến đánh nàng,Hãy lập một thống soái để chỉ huy cuộc tấn công nàng,Hãy đem các ngựa chiến đông như cào cào ra trận.
28 Hãy chuẩn bị các nước để tham chiến chống lại nàng,Các vua Mê-đi với các quan lớn và các quan nhỏ,Và mọi xứ dưới quyền thống trị của nó.
29 Xứ sở run rẩy và quặn thắt đớn đau,Vì mọi điều CHÚA đã định để nghịch lại nàng không thay đổi,Tức làm cho đất Ba-by-lôn ra hoang tàn, không người ở.
30 Các dũng sĩ của Ba-by-lôn không còn tinh thần chiến đấu;Chúng chỉ ẩn núp trong các chiến lũy;Sức lực của chúng đã bạc nhược;Chúng trở nên như các phụ nữ yếu đuối;Các nhà cửa trong thành bị phóng hỏa,Các then gài cổng thành bị gãy tan.
31 Người đưa tin nầy chạy báo cho người đưa tin khác,Sứ giả nầy đến gặp sứ giả kia,Chúng báo tin dồn dập cho vua Ba-by-lôn,Rằng kinh thành của vua đã bị thất thủ từ đầu nầy đến đầu kia.
32 Các ngả đường rút quân đã bị quân thù trấn chận,Các lối rút an toàn đã bị giặc phóng hỏa đốt tiêu,Các quân sĩ đều hoảng kinh rối loạn.”
33 Vì CHÚA các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên phán thế nầy, “Ái Nữ Ba-by-lôn giống như sân đập lúa khi các bó lúa sắp được mang về;Chẳng còn bao lâu nữa đâu, mùa gặt sẽ đến với nàng.”
34 Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã ăn nuốt tôi,Ông ấy đã nghiền nát tôi;Ông ấy đã làm cho tôi thành một bình trống không;Ông ấy như một quái vật đã nuốt trộng tôi;Ông ấy đã lấy các miếng ngon của tôi và ngốn vào trong bụng;Xong rồi ông ấy tống tôi ra.
35 Nguyện những bạo tàn để dấu vết lại trên thân thể tôi được báo trả trên Ba-by-lôn,Dân cư của Si-ôn sẽ nói thế.Nguyện máu của tôi đã đổ sẽ được báo trả trên dân Canh-đê,Giê-ru-sa-lem sẽ nói thế.
36 Vì vậy CHÚA phán thế nầy, “Ta sẽ binh vực duyên cớ của ngươi và sẽ báo thù cho ngươi;Ta sẽ làm cho biển của nàng ra khô cạn,Làm cho nguồn nước của nàng thành khô khan.
37 Ba-by-lôn sẽ trở thành một đống đổ nát hoang tàn,Một hang của chồn cáo,Một đối tượng để kinh hoàng, để xầm xì chê cười, và không còn người ở.
38 Giống như các sư tử tơ cùng nhau gầm rống,Chúng gào lên như lũ sư tử con.
39 Ðang lúc chúng hung hăng,Ta sẽ đãi chúng uống,Ðãi chúng uống say đến rũ rượi bần thần,Rồi chúng sẽ lăn ra ngủ mê man bất tận,Và chúng sẽ không bao giờ thức dậy nữa,” CHÚA phán.
40 “Ta sẽ mang chúng xuống lò làm thịt như người ta đem các chiên con đi làm thịt,Như đem các chiên đực và các dê đực đi xẻ thịt.
41 Ô kìa, Sê-sách đã bị thất thủ rồi!Hỡi ôi, niềm kiêu hãnh của cả thế gian đã bị chiếm mất!Ô, Ba-by-lôn đã trở thành một chứng tích kinh hoàng giữa các quốc gia rồi!
42 Biển đã dậy lên tràn ngập Ba-by-lôn;Nàng đã bị bao phủ bởi muôn ngàn đợt sóng.
43 Các thành trì của nàng đã trở nên một chứng tích kinh hoàng,Một đất nước khô khan,Một vùng sa mạc,Một xứ không người,Một nơi không ai qua lại.
44 Ta sẽ phạt Thần Bên ở Ba-by-lôn;Ta sẽ móc khỏi miệng nó những gì nó đã nuốt.Các nước sẽ không nối đuôi nhau đến với nó nữa;Phải, bức tường bảo vệ Ba-by-lôn sẽ sụp đổ tan tành.
45 Hỡi dân Ta, hãy mau ra khỏi đó.Mỗi người trong các ngươi khá cứu lấy mạng mình khỏi cơn thịnh nộ bừng bừng của CHÚA.
46 Chớ ngã lòng và đừng sợ hãi khi nghe những lời đồn trong xứ;Năm nay lời đồn nầy đến,Năm sau lời đồn khác đến,Tiếng đồn về bạo lực tràn lan khắp xứ,Bạo chúa nầy đánh nhau với bạo chúa kia.
47 Chắc chắn sẽ đến ngày Ta trừng phạt các thần tượng của Ba-by-lôn;Cả đất nước của nàng sẽ bị làm cho xấu hổ,Giữa xứ sở của nàng, xác những kẻ tử thương nằm la liệt.
48 Bấy giờ trời, đất, và những gì ở trong chúng sẽ cất tiếng reo mừng vì Ba-by-lôn sụp đổ,Vì những kẻ tiêu diệt nàng sẽ đến từ phương bắc,” CHÚA phán.
49 Ba-by-lôn phải sụp đổ vì tội giết chết I-sơ-ra-ên,Và tội giết biết bao người khắp mặt đất do Ba-by-lôn gây ra.
50 Hỡi các ngươi, những kẻ đã thoát khỏi gươm giáo,Hãy bỏ đi mau lên, chớ chần chừ lần lữa!Hãy nhớ đến CHÚA, dù đang ở nơi phương trời xa lạ,Hãy nghĩ đến Giê-ru-sa-lem trong tâm trí của mình.
51 Chúng tôi hổ nhục, vì chúng tôi đã nghe những lời sỉ nhục;Nỗi nhục nhằn che phủ mặt chúng tôi,Vì quân ngoại xâm đã vào trong những nơi thánh của nhà CHÚA.
52 “Vì thế chắc chắn sẽ đến ngày,” CHÚA phán,“Ta sẽ trừng phạt các thần tượng của nàng,Khắp đất nước của nàng những kẻ bị thương sẽ rên la đau đớn.
53 Dù Ba-by-lôn được dựng cao đến tận trời,Dù nàng củng cố các chiến lũy của nàng ở trên cao vững chắc,Ta cũng sẽ sai những kẻ hủy diệt ập đến trên nàng,” CHÚA phán.
54 Hãy để ý lắng nghe! Tiếng kêu khóc từ Ba-by-lôn vang ra!Từ xứ của dân Canh-đê một đại thảm họa đã xảy ra.
55 Vì CHÚA đang làm cho Ba-by-lôn ra hoang tàn đổ nát,Và dẹp im những lời khoác lác của nó.Cho dù những đợt sóng của chúng gào vang như thác lũ,Tiếng của chúng ồn ào vang vọng khắp nơi.
56 Vì một kẻ hủy diệt đã đến chống lại nàng, chống lại Ba-by-lôn;Các dũng sĩ của nàng đã bị bắt làm tù binh,Các cây cung của chúng đã bị gãy,Vì CHÚA là Ðức Chúa Trời hay báo trả,Ngài báo trả chúng không thiếu điều gì.
57 “Ta sẽ làm cho những kẻ cầm quyền của nàng và các mưu sĩ của nàng bị say khướt,Luôn cả các quan lớn, các quan nhỏ, và các dũng sĩ của chúng nữa;Rồi chúng sẽ lăn ra ngủ mê man bất tận,Và chúng sẽ không bao giờ thức dậy nữa,” Ðức Vua, danh Ngài là CHÚA các đạo quân, phán vậy.
58 CHÚA các đạo quân phán, “Tường thành rộng lớn của Ba-by-lôn sẽ bị san bằng thành bình địa,Các cổng thành cao lớn của nàng sẽ bị phóng hỏa ra tro.Người ta đã đổ công ra xây dựng nhưng rốt cuộc chẳng còn lại gì,Các dân các nước đã đổ ra biết bao công sức thế mà chỉ để dành cho lửa.”
59 Ðây là sứ điệp Tiên Tri Giê-rê-mi-a truyền cho Sê-ra-gia con của Nê-ri-a con của Ma-sê-gia, khi ông ấy cùng đi với Xê-đê-ki-a vua Giu-đa qua Ba-by-lôn, vào năm thứ tư của triều đại vua ấy. Sê-ra-gia là quan hầu cận lo việc ăn ở cho vua.
60 Giê-rê-mi-a viết vào một cuộn sách mọi tai họa sẽ xảy đến cho Ba-by-lôn, tức mọi lời đã viết về Ba-by-lôn.
61 Giê-rê-mi-a nói với Sê-ra-gia, “Khi ông đến Ba-by-lôn, ông hãy mở ra, đọc những lời nầy,
62 rồi nói, ‘Lạy CHÚA, chính Ngài đã đe dọa sẽ tiêu diệt nơi nầy để không có loài người hay loài thú sống trong đó nữa, và nó sẽ thành một nơi hoang tàn vĩnh viễn.’
63 Sau khi ông đọc xong cuộn sách nầy, hãy cột một cục đá vào nó, ném nó vào giữa dòng Sông Ơ-phơ-rát,
64 và nói, ‘Ba-by-lôn sẽ bị chìm như thế, không trỗi dậy được nữa, vì những tai họa Ta sẽ giáng trên nàng.’”Những lời của Giê-rê-mi-a đến đây là chấm dứt.