1 Có lời của CHÚA phán với Giê-rê-mi-a,
2 “Hãy đứng dậy và đi xuống nhà người thợ gốm; tại đó Ta sẽ cho ngươi nghe sứ điệp của Ta.”
3 Tôi đi xuống nhà người thợ gốm, và nầy, ông ấy đang làm việc nơi bàn quay.
4 Cái bình người thợ gốm đang nắn bằng đất sét bị hư trong tay ông. Ông lấy nó và nhào nắn lại thành một cái bình khác theo ý ông cho là tốt.
5 Bấy giờ có lời của CHÚA đến với tôi:
6 “Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, Ta há không thể làm cho ngươi như người thợ gốm đã làm sao?” CHÚA phán, “Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, hãy xem, đất sét trong tay người thợ gốm thể nào, các ngươi trong tay Ta cũng thể ấy.
7 Nếu khi nào Ta phán rằng một quốc gia hay một vương quốc nào đó cần phải bị nhổ bứt gốc, phải bị giật sập, và phải bị tiêu diệt,
8 nhưng nếu quốc gia Ta đã cảnh cáo biết quay khỏi điều ác của nó, thì Ta sẽ đổi ý và sẽ không giáng họa Ta định giáng trên nó.
9 Hoặc nếu khi nào Ta phán rằng Ta muốn xây dựng và trồng một quốc gia hay một vương quốc nào đó,
10 nhưng nếu nó làm điều ác trước mặt Ta, không nghe theo lời Ta, thì Ta sẽ thay đổi ý định tốt của Ta về việc lập quốc cho nó.
11 Vậy, bây giờ, ngươi hãy nói với dân Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem rằng, CHÚA phán thế nầy, ‘Này, Ta đang nhào nặn tai họa để giáng trên các ngươi và soạn một kế hoạch để làm hại các ngươi. Bây giờ ai nấy trong các ngươi khá mau mau quay khỏi đường lối gian ác của mình, và hãy sửa đổi cách ăn nết ở cùng cách làm ăn sinh sống của mình.’”
12 Nhưng chúng nói, “Ðừng có mơ mộng vẩn vơ! Chúng tôi sẽ cứ làm theo các ý định của chúng tôi. Mỗi người trong chúng tôi sẽ làm theo điều lòng chúng tôi muốn, dù điều ấy có xấu xa đến đâu.”
13 Vì thế, CHÚA phán thế nầy, “Hãy hỏi giữa các quốc gia,Xem ai đã nghe một việc như thế chăng?Kìa trinh nữ I-sơ-ra-ên đã làm một việc cực kỳ xấu xa khủng khiếp.
14 Tuyết ở Li-băng có bao giờ tan chảy hết trên các sườn núi đá chăng?Hay các dòng nước mát trên ngàn lại ngưng chảy và cạn khô chăng?
15 Thế mà dân Ta đã quên Ta,Chúng đã dâng hương cầu khấn các thần tượng hư không;Nên chúng đã vấp ngã trong các đường lối của chúng,Vì chúng đã bỏ những con đường xưa chính đáng,Mà tẻ tách đi theo những đường lối lạ sai lầm.
16 Chúng đã làm cho đất nước của chúng ra hoang tàn khủng khiếp,Thành một cớ để người ta phỉ nhổ muôn đời.Ai đi qua đó cũng lấy làm rởn ốc;Họ lắc đầu và nguyền rủa chẳng tiếc lời.
17 Như ngọn gió từ hướng đông thổi tới,Ta sẽ phân tán chúng ra giữa các quân thù.Trong ngày chúng gặp phải khó khăn hoạn nạn,Ta sẽ quay lưng đi, và chúng sẽ chẳng thấy mặt Ta.”
18 Khi ấy một số người của chúng nói, “Hãy đến, chúng ta hãy nghĩ kế để đối phó với tên Giê-rê-mi-a nầy, vì chúng ta đã có các tư tế giảng dạy luật pháp, các mưu sĩ hoạch định đường lối, và các tiên tri rao báo sứ điệp. Hãy đến, chúng ta hãy tìm lời để buộc tội hắn, hầu không ai nghe những lời hắn nói nữa.”
19 Lạy CHÚA, xin nghe con cầu khẩn,Xin lắng nghe lời những kẻ chống đối con nói với nhau.
20 Chẳng lẽ con làm điều thiện mà bị trả ơn bằng điều ác?Thế mà chúng đang đào một hố thẳm để hại con.Xin Ngài nhớ lại thể nào con đã từng đứng trước mặt Ngài và cầu xin Ngài làm phước cho chúng,Van xin Ngài bỏ qua cơn giận đối với chúng.
21 Vì thế, nguyện Ngài để cho con cái chúng bị đói khát,Lùa chúng ra để gươm mác giết đi,Xin khiến vợ chúng bị hiếm con hoặc trở thành góa phụ,Bọn đàn ông bị bịnh bất trị qua đời,Các trai tráng của chúng bị giết bằng gươm nơi chiến trận.
22 Nguyện nhà của chúng vang tiếng khóc than thê thảm,Khi thình lình Ngài sai giặc đến tấn công.Vì chúng đã đào một hố sâu cốt để con ngã chết,Chúng đã gài những bẫy độc trước các bước chân con.
23 Tuy vậy, CHÚA ôi, Ngài đã biết rõ các âm mưu của chúng hầu sát hại con rồi;Cầu xin Ngài đừng tha tội chúng;Xin Ngài đừng xóa bỏ tội ác của chúng trước mặt Ngài.Xin để chúng bị ngã nhào chúi mũi,Khi giận lên, xin Ngài phạt chúng thẳng tay.