1 Bấy giờ CHÚA phán với tôi, “Cho dù Mô-sê và Sa-mu-ên đứng trước mặt Ta để cầu thay, lòng Ta cũng sẽ không quay lại với dân nầy. Hãy đuổi chúng đi khỏi mặt Ta. Hãy bảo chúng đi đi.
2 Nếu chúng hỏi ngươi, ‘Chúng tôi biết đi đâu bây giờ?’ ngươi hãy bảo chúng, ‘CHÚA phán thế nầy, “Kẻ nào đã bị định cho ôn dịch, sẽ chết vì ôn dịch;Kẻ nào đã bị định cho gươm đao, sẽ chết vì gươm đao;Kẻ nào đã bị định cho nạn đói, sẽ chết vì nạn đói;Kẻ nào bị định cho lưu đày, sẽ phải bị lưu đày.”’
3 “Ta sẽ chỉ định bốn thứ hủy diệt để tiêu diệt chúng,” CHÚA phán, “Gươm để giết chết,Chó để lôi xác,Chim trời để rỉa thịt,Và thú vật trên đất để gặm xương.
4 Ta sẽ làm cho chúng trở nên một cớ kinh hoàng cho mọi vương quốc trên đất,Vì những việc Ma-na-se con của Hê-xê-ki-a vua Giu-đa đã làm ở Giê-ru-sa-lem.
5 Ai sẽ thương xót ngươi đây, hỡi Giê-ru-sa-lem?Hay ai sẽ than khóc vì ngươi?Ai sẽ quay qua để hỏi thăm ngươi có mạnh khỏe chăng?
6 Ngươi đã loại bỏ Ta,” CHÚA phán,“Ngươi đã quay lưng lại với Ta;Vì thế Ta sẽ đưa tay Ta ra để chống lại ngươi và tiêu diệt ngươi;Ta mệt mỏi vì đã quá nhiều lần Ta thấy tội nghiệp ngươi.
7 Ta sẽ cầm nia rê sạch chúng tại các cổng thành trong khắp xứ;Ta sẽ để cho chúng bị hư thai,Ta sẽ khiến cho dân Ta bị hao mòn chết dần,Vì chúng không quay bỏ đường lối chối bỏ Ta của chúng.
8 Các góa phụ của chúng gia tăng đông đúc,Các góa phụ ấy nhiều hơn cát nơi bờ biển biết bao;Giữa ban trưa Ta sai một kẻ hủy diệt đến với các bà mẹ của những người trai trẻ;Ta sẽ khiến đau thương và kinh hãi đến trên chúng thình lình.
9 Người phụ nữ đã sinh bảy con giờ thở thoi thóp;Bà hôn mê trút hơi thở cuối cùng;Ngày vẫn còn mà mặt trời của bà đã lặn;Bà tủi thân và hổ thẹn lìa đời.Những kẻ còn lại Ta sẽ trao cho gươm giáo,Ðể chúng ngã chết trước mặt quân thù của chúng,” CHÚA phán.
10 Mẹ ơi, con thật là bất hạnh,Mẹ sinh con ra và con đã thành một kẻ mà cả xứ đều không ưa và chống đối!Con nào có cho ai vay và con cũng không mượn của ai,Thế nhưng người ta cứ nhè con mà nguyền rủa!
11 CHÚA phán, “Quả thật, Ta sẽ cho ngươi được tự do với mục đích tốt.Thật vậy, Ta sẽ làm cho những kẻ thù ghét ngươi phải đến nhờ ngươi cầu thay cho chúng, khi chúng gặp khó khăn và hoạn nạn.”
12 Nào ai có thể bẻ gãy một thanh kim loại,Một thanh sắt trộn với đồng đến từ phương bắc chăng?
13 Ta sẽ phó của cải và kho tàng của ngươi làm chiến lợi phẩm cho quân giặc;Chúng sẽ lấy đi mà chẳng phải trả tiền,Vì tất cả tội lỗi của ngươi trong khắp miền đất nước.
14 Ta sẽ làm cho ngươi phải hầu hạ những kẻ thù của ngươi trong một xứ ngươi không biết,Vì cơn giận của Ta như ngọn lửa đã bừng lên và cháy mãi không tàn.
15 CHÚA ôi, Ngài đã biết cả rồi;Xin Ngài nhớ đến con và thăm viếng con;Xin Ngài báo trả những kẻ bách hại con;Xin Ngài đừng chần chừ kẻo chúng bắt con đi;Vì Ngài biết rằng ấy là vì cớ Ngài mà con phải gánh chịu biết bao khổ nhục.
16 Con đã tìm được lời Ngài và con đã ăn nuốt vào lòng;Lời Ngài trở thành niềm vui của con và là niềm khoan khoái của lòng con,Vì con đã được gọi bằng danh Ngài,Lạy CHÚA, Ðức Chúa Trời của các đạo quân.
17 Con đã không ngồi chung với bọn chế giễu, Con đã không cười cợt với chúng,Dưới áp lực của tay Ngài con đã ngồi riêng một mình,Vì Ngài đã chất đầy lòng con cơn giận của Ngài.
18 Sao nỗi đau của con như triền miên bất tận?Sao vết thương của con lại không thể được chữa lành?Phải chăng đối với con Ngài như một dòng ảo ảnh,Như suối khô, không một giọt nước nào?
19 Vì vậy, CHÚA phán thế nầy, “Nếu ngươi trở lại, Ta sẽ nhận ngươi trở lại,Ta sẽ cho ngươi được đứng trước mặt Ta,Nếu ngươi nói những lời cao quý, chứ không phải những lời chẳng ra gì,Ngươi sẽ là cái miệng của Ta;Hãy để người ta trở lại với ngươi, chứ ngươi đừng trở lại với chúng.
20 Ta sẽ làm cho ngươi trở nên như một tường đồng kiên cố;Chúng sẽ chống đối ngươi nhưng sẽ không thể thắng được ngươi,Vì Ta ở với ngươi để cứu ngươi và giải thoát ngươi,” CHÚA phán.
21 “Ta sẽ giải thoát ngươi khỏi tay của phường gian ác,Ta sẽ cứu chuộc ngươi khỏi tay của những kẻ bạo tàn.”