11 Chúng đã biến nó thành một nơi hoang vắng tiêu điều,Nó đã than khóc với Ta, vì nó đã trở thành hoang vắng,Cả xứ đều đã trở nên hoang vu,Vì chẳng ai quan tâm đến nó.
12 Quân tàn sát ào ạt tràn qua những ngọn đồi trọc trong đồng hoang,Gươm của CHÚA ăn nuốt từ đầu nầy đến đầu kia của xứ,Không ai thoát khỏi.
13 Chúng đã gieo lúa mì, nhưng chỉ gặt toàn gai góc,Chúng đã lao động vất vả, nhưng thu hoạch chẳng ra gì.Hãy lấy làm xấu hổ về những gì các ngươi gặt hái được,Vì cơn giận phừng của CHÚA đang đổ xuống trên các ngươi.”
14 CHÚA phán thế nầy, “Về những nước láng giềng xấu xa gian ác, những kẻ đã cướp lấy sản nghiệp Ta đã ban cho dân I-sơ-ra-ên của Ta: Nầy, Ta sẽ bứng chúng ra khỏi xứ của chúng, đồng thời Ta cũng sẽ bứng Giu-đa ra khỏi giữa chúng luôn.
15 Nhưng sau khi Ta đã bứng chúng đi rồi, Ta sẽ thương xót chúng lại, Ta sẽ đem tất cả chúng về lại sản nghiệp của chúng, mỗi dân sẽ về lại đất nước của mình.
16 Bấy giờ, nếu chúng chăm chỉ học theo cách của dân Ta, lấy danh Ta thề nguyện, ‘Nguyện CHÚA hằng sống làm chứng cho,’ như trước kia chúng đã dạy dân Ta nhân danh Ba-anh thề nguyện, thì chúng sẽ được vững lập giữa dân Ta.
17 Nhưng nếu dân nào không chịu nghe theo, Ta sẽ bứng hẳn chúng đi và diệt chúng dứt tiệt,” CHÚA phán.