5 “Nếu ngươi chạy đua với người chạy bộ mà còn đuối sức,Làm sao ngươi chạy đua với ngựa được?Nếu ngươi vấp ngã trong xứ đang hòa bình an lạc,Làm sao ngươi đối phó được với những bụi gai rậm rạp ở bờ sông Giô-đanh?
6 Ngay cả anh chị em của ngươi và những người bà con trong dòng họ của ngươi mà còn tráo trở hại ngươi;Sau lưng ngươi, họ đã nói xấu ngươi với nhiều người.Ðừng tin họ, dù ngoài miệng họ nói ngọt thế nào.
7 Ta đã bỏ nhà Ta, Ta đã rời khỏi cơ nghiệp của Ta,Ta đã phó người lòng Ta yêu dấu vào tay quân thù của nàng.
8 Ðối với Ta, cơ nghiệp của Ta như sư tử dữ trong rừng;Nó rống lên chống lại Ta,Vì thế Ta ghét nó.
9 Cơ nghiệp của Ta há là một con chim săn mồi để ó diều bu lại cắn xé sao?Hãy đi, tập họp các thú đồng lại,Hãy đem chúng đến để chúng cắn nuốt nó.
10 Nhiều kẻ chăn chiên đã hủy hoại vườn nho của Ta,Chúng đã giẫm nát phần sản nghiệp của Ta,Chúng đã biến phần sản nghiệp tốt đẹp của Ta ra một đồng hoang trơ trụi.
11 Chúng đã biến nó thành một nơi hoang vắng tiêu điều,Nó đã than khóc với Ta, vì nó đã trở thành hoang vắng,Cả xứ đều đã trở nên hoang vu,Vì chẳng ai quan tâm đến nó.