17 Nếu anh chị em không nghe theo,Linh hồn tôi chỉ còn biết khóc thầm cho tánh kiêu ngạo của anh chị em;Mắt tôi sẽ đẫm lệ xót xa và nước mắt tôi sẽ chảy mãi,Vì đàn chiên của CHÚA đã bị dẫn đi lưu đày.
18 “Hãy nói với vua và thái hậu: ‘Xin các ngài bước xuống ghế thấp mà ngồi,Vì vương miệng đẹp đẽ đã bị cất khỏi đầu các ngài rồi.’
19 Các thành ở miền nam hoàn toàn bị phong tỏa,Không ai có đủ sức giải vây;Hết thảy dân Giu-đa đều bị bắt đem đi lưu đày,Ai cũng bị đem lưu đày cả.
20 Hãy ngước mắt lên và xem những kẻ đến từ phương bắc.Ðâu rồi đàn chiên đã giao cho ngươi chăn dắt,Ðàn chiên đã đẹp đẽ một thời?
21 Ngươi sẽ nói sao khi những kẻ từng được ngươi huấn luyện lên cầm quyền, và chúng xử phạt ngươi?Há chẳng phải ngươi sẽ đau đớn như người sản phụ lúc lâm bồn sao?
22 Nếu trong lòng ngươi tự hỏi,‘Sao những chuyện ấy lại xảy đến cho tôi?’Ấy là vì những tội lỗi nặng nề của ngươi, mà ngươi đã bị tốc váy và tiết hạnh của ngươi đã bị xâm phạm.
23 Người Ê-thi-ô-pi có thể thay đổi màu da mình,Hay con beo có thể thay đổi được các đốm trên mình nó chăng?Nếu được thì các ngươi, những kẻ đã quen thói xấu xa tội lỗi, có thể tự mình làm người ngay lành lương thiện.