4 Bởi vì đất đã khô khan nứt nẻ.Do chẳng có mưa trong xứ lâu ngày,Các nông dân hổ thẹn buồn rầu,Họ trùm kín đầu giấu thẹn.
5 Trong cánh đồng, nai mẹ đẻ con rồi bỏ mặc,Vì cỏ không còn để ăn hầu có sữa cho con bú.
6 Các lừa rừng đứng trên các đồi trọc trụi,Thở hổn hển như bọn chó hoang,Mắt chúng lờ đờ vì không có cỏ để ăn.
7 ‘Dù tội lỗi chúng con buộc tội chúng con,Ôi lạy CHÚA, xin Ngài hành động, vì danh thánh của Ngài;Tội phản nghịch của chúng con thật nhiều quá đỗi,Chúng con quả đã phạm tội đối với Ngài.
8 Lạy Niềm Hy Vọng của I-sơ-ra-ên,Ðấng Giải Cứu của dân ấy trong khi khốn quẫn,Sao Ngài nỡ lạnh lùng như một người xa lạ trong xứ,Như khách lữ hành ghé tạm trú qua đêm?
9 Sao Ngài cứ như người chần chừ chưa dứt khoát,Như dũng sĩ tài năng nhưng không thể cứu nguy?Dù vậy, lạy CHÚA, Ngài đang ở giữa chúng con,Và chúng con được gọi bằng danh Ngài;Xin đừng bỏ chúng con.’”
10 CHÚA phán về dân nầy thế nầy,“Quả thật dân nầy muốn đi lang thang vô định;Chúng chẳng kiềm giữ đôi chân chúng lại;Vì vậy CHÚA sẽ không chấp nhận chúng nữa,Ngài sẽ nhớ lại tội lỗi của chúng và sẽ phạt chúng.”