7 ‘Dù tội lỗi chúng con buộc tội chúng con,Ôi lạy CHÚA, xin Ngài hành động, vì danh thánh của Ngài;Tội phản nghịch của chúng con thật nhiều quá đỗi,Chúng con quả đã phạm tội đối với Ngài.
8 Lạy Niềm Hy Vọng của I-sơ-ra-ên,Ðấng Giải Cứu của dân ấy trong khi khốn quẫn,Sao Ngài nỡ lạnh lùng như một người xa lạ trong xứ,Như khách lữ hành ghé tạm trú qua đêm?
9 Sao Ngài cứ như người chần chừ chưa dứt khoát,Như dũng sĩ tài năng nhưng không thể cứu nguy?Dù vậy, lạy CHÚA, Ngài đang ở giữa chúng con,Và chúng con được gọi bằng danh Ngài;Xin đừng bỏ chúng con.’”
10 CHÚA phán về dân nầy thế nầy,“Quả thật dân nầy muốn đi lang thang vô định;Chúng chẳng kiềm giữ đôi chân chúng lại;Vì vậy CHÚA sẽ không chấp nhận chúng nữa,Ngài sẽ nhớ lại tội lỗi của chúng và sẽ phạt chúng.”
11 CHÚA phán với tôi, “Ngươi đừng cầu nguyện cho dân nầy được an cư lạc nghiệp.
12 Dù chúng kiêng ăn, Ta cũng không nghe tiếng chúng kêu cầu. Dù chúng dâng các của lễ thiêu và các của lễ chay, Ta cũng không đoái nhậm; nhưng Ta sẽ dùng gươm đao, nạn đói, và ôn dịch để diệt chúng.”
13 Bấy giờ tôi nói, “Ôi, lạy CHÚA Hằng Hữu. Ðây là những gì các vị tiên tri đã nói với dân, ‘Các ngươi sẽ không thấy gươm đao, các ngươi cũng sẽ không thấy nạn đói, nhưng Ta sẽ ban cho các ngươi hòa bình thật sự trong xứ nầy.’”