21 Dù Ta đã chọn ngươi từ một giống nho thuần chủng nhất,Và trồng ngươi xuống như một cây nho tốt nhất,Thế mà sao ngươi lại thoái hóa và biến thành một cây nho hoang?
22 Dù ngươi đã dùng thuốc tẩy mà tẩy,Và dùng bao nhiêu xà phòng mà rửa,Vết nhơ của tội lỗi ngươi vẫn còn hiện rõ trước mặt Ta,” CHÚA Hằng Hữu phán vậy.
23 “Sao ngươi có thể nói rằng,‘Tôi không bị ô uế; tôi đâu có đi theo Ba-anh’?Hãy xem lại đường lối của ngươi dưới thung lũng;Ngươi hẵn biết rõ ngươi đã làm gì rồi.Một con lạc đà cái tơ chạy lăng xăng các nẻo đường;
24 Một con lừa rừng quen thói trong đồng hoang,Khi cơn thèm khát nhục dục nổi lên, nó hí lên huýt gió.Ai có thể kiềm hãm dục vọng của nó được?Ai muốn tìm kiếm nó chẳng cần phải khó nhọc;Cứ đến tháng động tình của nó là sẽ tìm được nó ngay.
25 Hãy giữ chân ngươi kẻo sẽ bị mất giày và cổ họng ngươi kẻo sẽ bị khát.Nhưng ngươi nói, ‘Vô phương rồi, vì tôi đã yêu những thần xa lạ, và tôi sẽ đi theo họ.’
26 Như một tên ăn trộm bị bắt quả tang cảm thấy xấu hổ thể nào,Nhà I-sơ-ra-ên cũng sẽ bị xấu hổ thể ấy.Chúng, các vua của chúng, các quan của chúng, các tư tế của chúng, và các tiên tri của chúng,
27 Những kẻ đã nói với khúc gỗ rằng, ‘Ngài là cha tôi,’Và nói với cục đá rằng, ‘Ngài là mẹ tôi.’Chúng quả đã quay lưng chối bỏ Ta, chứ không phải chỉ ngoảnh mặt đi mà thôi.Thế nhưng khi chúng gặp khó khăn hoạn nạn, chúng lại kêu cầu Ta,‘Xin đến và cứu chúng con!’