28 Hỡi Giu-đa, thế các thần của các ngươi mà các ngươi đã làm ra và thờ lạy đâu rồi?Hãy để chúng đến, nếu chúng có thể cứu các ngươi khi các ngươi gặp khó khăn hoạn nạn;Vì các ngươi có quá nhiều thần, nhiều như số thành phố của các ngươi.
29 Tại sao các ngươi trách móc Ta?Ấy là chính các ngươi, tất cả các ngươi, đã nổi lên chống lại Ta,” CHÚA phán.
30 “Mặc dù Ta đã đánh phạt con cháu các ngươi,Nhưng điều ấy cũng chỉ vô ích,Bởi chúng không muốn được sửa dạy.Gươm của các ngươi đã ăn nuốt các vị tiên tri như sư tử vồ lấy con mồi.”
31 Còn các người, hỡi những người của thế hệ nầy, hãy lắng nghe lời CHÚA: “Ta há là một đồng hoang cho dân I-sơ-ra-ên hay là một miền đất tối tăm mù mịt cho chúng sao?Thế sao dân Ta nói rằng,‘Bây giờ chúng tôi được tự do rồi, chúng tôi không cần đến Ngài nữa.’
32 Có thể nào một thiếu nữ quên các nữ trang của mình,Hoặc một cô dâu quên áo cưới của mình chăng?Thế mà dân ta đã quên Ta từ ngày nào không ai đếm được.
33 Ngươi đã tính toán kỹ các đường lối mình để kiếm người tình;Thậm chí phường điếm đĩ còn phải học hỏi kinh nghiệm của ngươi.
34 Y phục của ngươi đã vấy đầy máu của những người nghèo vô tội,Dù không ai bắt quả tang họ cạy cửa lẻn vào nhà ngươi;Nhưng bất chấp sự thật như thế nào, ngươi vẫn giết hại họ.