6 Chúng chẳng hề hỏi, ‘CHÚA, Ðấng đã đem chúng ta lên từ xứ Ai-cập,Ðấng đã dẫn chúng ta vào đồng hoang,Vào một xứ hoang vu đầy hầm hố,Vào một xứ khô cằn nhan nhản bóng tử thần,Vào một xứ không ai dám đi ngang qua,Một xứ không người nào ở được, đâu rồi?’
7 Ta đã đem các ngươi vào một xứ trù phú,Ðể các người ăn hoa quả và hưởng thổ sản của nó,Nhưng sau khi các ngươi đã vào đó, các ngươi đã làm ô uế đất của Ta,Các ngươi đã biến sản nghiệp của Ta thành đồ gớm ghiếc.
8 Các tư tế không hề hỏi, ‘CHÚA đâu rồi?’Những kẻ giảng dạy Luật Pháp không biết Ta,Những kẻ chăn dắt dân Ta chống lại Ta,Những tiên tri thì nhân danh Ba-anh mà nói tiên tri,Chúng đi theo những thần tượng vô dụng.
9 Vì thế, một lần nữa Ta lên án các ngươi,” CHÚA phán,“Và Ta lên án con cháu của con cháu các ngươi.
10 Hãy vượt đại dương đến các bờ biển Chíp-rơ mà xem;Hãy sai người đến Kê-đa để quan sát cho kỹ;Hãy hỏi xem có bao giờ đã có việc như thế xảy ra chăng?
11 Có dân nào thay đổi các thần của chúng,Dù các thần ấy chẳng là thần gì cả hay chăng?Nhưng dân Ta đã đánh đổi vinh hiển của chúng để lấy những đồ vô dụng.
12 Hỡi các tầng trời, hãy kinh hoàng về việc ấy,Hãy hoảng kinh, hãy kinh dị hoàn toàn,” CHÚA phán,