6 vì CHÚA phán về nhà của vua Giu-đa như thế nầy,“Dù đối với Ta ngươi giống như Ghi-lê-át phì nhiêu,Như đỉnh núi Li-băng xanh tươi đi nữa,Chắc chắn Ta sẽ biến ngươi thành một nơi hoang vắng tiêu điều,Các thành phố của ngươi sẽ trở nên những nơi hoang phế không người ở.
7 Ta sẽ sai những kẻ phá hủy đến tàn phá ngươi;Ai nấy sẽ mang theo vũ khí của mình;Chúng sẽ chặt tất cả gỗ bá hương tốt nhất của ngươi mà quăng vào lửa.
8 Sau đó nhiều người từ các dân các nước sẽ đi ngang qua thành nầy và sẽ hỏi nhau, ‘Tại sao CHÚA đã đối xử với thành lớn nầy như thế?’
9 Rồi người ta sẽ trả lời với chúng rằng, ‘Ấy là vì họ đã bỏ giao ước đã lập với CHÚA, Ðức Chúa Trời của họ, mà thờ phượng các thần khác và phục vụ các thần ấy.’
10 Chớ khóc cho kẻ bị giết, cũng đừng than tiếc về nó,Nhưng hãy khóc cách thảm thiết cho kẻ bị bắt phải rời khỏi quê hương,Vì nó sẽ không bao giờ trở về nơi chôn nhau cắt rún của nó nữa.”’”
11 CHÚA phán thế nầy về Sanh-lum con của Giô-si-a, người kế vị cha ông ấy làm vua Giu-đa và đã bị bắt đem đi khỏi nơi ấy, “Nó sẽ không bao giờ trở về nữa.
12 Nó sẽ chết trong xứ nó bị dẫn đến lưu đày, và nó sẽ không bao giờ thấy lại đất nầy nữa.