1 “Nếu hai vợ chồng ly dị,Người vợ bỏ đi và làm vợ một người đàn ông khác,Liệu người chồng cũ còn muốn trở lại với người vợ ấy chăng?Nếu người chồng ấy làm thế, đất nước nầy há chẳng đã bị ô uế lắm rồi sao?Ngươi đã ăn nằm với biết bao người tình của ngươi,Rồi bây giờ ngươi còn muốn trở lại với Ta nữa sao?” CHÚA phán.
2 “Hãy ngước mắt lên mà nhìn các đồi trọc,Có nơi nào mà ngươi không trao thân cho kẻ khác chăng?Ngươi ngồi bên đường chờ đợi những người tình,Như người Ả-rập ngồi chờ trong sa mạc.Ngươi đã làm ô uế đất nước nầy bằng sự dâm loạn và sự gian ác của ngươi.
3 Vì thế, đến mùa mưa chẳng có một hạt mưa nào rơi xuống,Ðến cuối mùa mưa cũng chẳng thấy một giọt mưa rơi.Dẫu thế, ngươi vẫn mặt dày mày dạn như con điếm, và chẳng biết xấu hổ là gì.
4 Há chẳng phải hiện nay ngươi gọi Ta rằng, ‘Thưa Cha của con,Há chẳng phải Cha đã dìu dắt con từ khi con còn thơ ấu sao?
5 Chẳng lẽ Ngài sẽ giận đến đời đời,Chẳng lẽ Ngài sẽ tức bực cho đến cuối cùng sao?’Nầy, miệng ngươi thì nói như thế,Nhưng ngươi vẫn cứ tiếp tục làm mọi điều tội lỗi ngươi muốn.”
6 CHÚA phán với tôi trong thời Vua Giô-si-a trị vì, “Ngươi có thấy những gì I-sơ-ra-ên, kẻ bất trung, đã làm chăng? Thể nào nó đã lên mỗi đồi cao, dưới bóng mỗi cây xanh, mà hành dâm tại đó.
7 Ta thường tự bảo, ‘Sau khi nó đã làm tất cả những điều đó rồi, nó sẽ trở về với Ta;’ nhưng nó không trở về. Giu-đa em gái của nó, một kẻ phản bội, đã thấy rõ điều ấy.