22 CHÚA đã không thể chịu đựng nổi các hành vi tội lỗi của anh chị em, những việc gớm ghiếc anh chị em đã phạm. Vì thế mà xứ sở của anh chị em đã trở nên hoang vắng, điêu tàn, thành một lời nguyền rủa, và không người ở như đã thấy ngày nay.
23 Sở dĩ đất nước chúng ta đã ra như thế là vì anh chị em đã dâng hương cho các thần tượng, và vì anh chị em đã phạm tội đối với CHÚA, không vâng theo tiếng CHÚA, không bước đi trong luật pháp, các luật lệ, và các thánh chỉ của Ngài, cho nên tai họa nầy đã giáng trên anh chị em, như anh chị em đã thấy ngày nay.”
24 Giê-rê-mi-a lại nói với mọi người và với tất cả phụ nữ ở đó, “Hãy nghe lời của CHÚA, hỡi mọi người Giu-đa sống trong đất Ai-cập.
25 CHÚA các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế nầy, ‘Các ngươi và vợ các ngươi cứ làm những điều các ngươi đã nói. Các ngươi đã nói rằng, “Chúng tôi nhất định sẽ thực hiện những điều chúng tôi đã khấn hứa, tức dâng hương cho nữ hoàng trên trời và đổ lễ quán để cúng tế ngài,” thì bằng mọi cách, khá giữ lời khấn hứa của các ngươi và cứ đổ lễ quán để cúng tế nó đi!’
26 Bây giờ hãy nghe lời của CHÚA, hỡi mọi người Giu-đa sống trong đất Ai-cập. Này, CHÚA phán, ‘Ta lấy danh lớn lao cao cả của Ta mà thề rằng danh Ta sẽ không được phép nói đến trên môi của bất cứ người Giu-đa nào sống trong cả nước Ai-cập nữa. Chẳng ai sẽ được nói “Nguyện CHÚA, Ðức Chúa Trời hằng sống, làm chứng cho” nữa.
27 Ta sẽ theo dõi chúng để giáng họa chứ không phải để ban phước. Tất cả những người Giu-đa sống trong đất Ai-cập sẽ bị diệt mất bằng gươm giáo và nạn đói cho đến khi không còn sót lại người nào.
28 Chỉ có một số ít sẽ thoát khỏi gươm giáo và bỏ đất Ai-cập để trở về đất Giu-đa mà thôi. Bấy giờ những người Giu-đa sống sót, những kẻ đã từng đến định cư trong đất Ai-cập, sẽ biết lời của ai đúng, lời Ta hay lời của chúng.’