12 Các nước đã nghe biết nỗi xấu hổ của ngươi;Tiếng kêu la của ngươi đã thấu cùng khắp đất;Vì dũng sĩ đã ngã nhào trên dũng sĩ;Cả hai cùng gục ngã với nhau.”
13 Lời của CHÚA phán với Tiên Tri Giê-rê-mi-a về việc Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn sẽ tấn công Ai-cập:
14 “Hãy rao báo trong Ai-cập, Hãy công bố tại Mích-đôn,Hãy rao truyền ở Mêm-phít và Ta-pan-he;Hãy bảo, ‘Hãy đứng vào vị trí chiến đấu, và hãy chuẩn bị sẵn sàng,Vì gươm giáo sẽ ăn nuốt những kẻ chung quanh ngươi.’
15 Sao các dũng sĩ lại bỏ chạy?Sao con bò mộng mà không đứng nổi?Bởi vì CHÚA đã xô nó xuống.
16 Phải, quân đội đông đúc của ngươi sẽ ngã nhào và chồng chất lên nhau;Ai nấy bảo nhau, ‘Hãy đứng dậy, chúng ta hãy trở về với gia đình và bà con bạn hữu của mình,Hãy trở về nơi sinh quán của mình,Ðể thoát khỏi sự tàn sát của gươm đao.’
17 Hãy ban cho Pha-ra-ôn vua của Ai-cập một danh hiệu: ‘Kẻ khoác lác đã mất cơ hội.’”
18 Ðức Vua, danh Ngài là CHÚA các đạo quân, phán,“Ta lấy chính mạng sống của Ta mà xác quyết rằng,Như Núi Ta-bô nhô lên giữa các núi thể nào,Như Núi Cạt-mên nổi bật nơi bờ biển thể nào,Quân giặc cũng sẽ đến thể ấy.