17 Hãy than khóc cho nó, hỡi các nước lân cận của nó,Và hỡi mọi kẻ biết đến danh tiếng nó;Hãy khóc rằng, ‘Tiếc thay cho vương trượng uy quyền đã bị gãy!Tiếc thay cho cây gậy tốt đẹp đã không còn!’
18 Hỡi nàng thiếu nữ ở Ði-bôn,Hãy rời bỏ chỗ sang trọng của nàng,Xuống ngồi trên mặt đất khô cằn nứt nẻ;Vì kẻ tàn phá Mô-áp đang xông lên đánh ngươi;Nó đang tiêu diệt các thành trì kiên cố của ngươi.
19 Hỡi dân cư ở A-rô-ê,Hãy đứng bên lề đường và quan sát;Hãy hỏi người nam và người nữ đang chạy trốn,‘Chuyện gì đã xảy ra thế?’
20 Mô-áp đang bị sỉ nhục,Vì đất nước nó đang bị giải thể.Hãy than khóc và kêu gào!Hãy báo tin cho dân ở Ạc-nôn biết,Rằng Mô-áp đã bị làm cho hoang phế điêu tàn.”
21 “Sự đoán phạt đã giáng xuống miền đồng bằng: giáng xuống Hô-lôn, Gia-xa, và Mê-pha-át,
22 giáng xuống Ði-bôn, Nê-bô, và Bết Ðíp-la-tha-im,
23 giáng xuống Ki-ri-a-tha-im, Bết Ga-mun, và Bết Mê-ôn,