3 Ở Hô-rô-na-im, người ta nghe tiếng khóc la,‘Tàn phá và đại diệt vong!’
4 ‘Mô-áp bị tiêu diệt mất rồi!’Các trẻ con trong nước của nàng kêu la như vậy.
5 Trên đường lên Ðèo Lu-hít, người ta vừa đi vừa khóc thút thít;Trên đường xuống Dốc Hô-rô-na-im, người ta nghe tiếng quân thù kêu réo nhau bảo tận diệt.
6 Hãy chạy trốn!Hãy cứu lấy mạng mình!Hãy làm như con lừa rừng trốn tránh trong đồng hoang!
7 Số là ngươi đã cậy vào thành quả của ngươi và của cải của ngươi,Cho nên ngươi đáng bị quân thù chiếm đoạt;Thần Kê-mốt sẽ bị bắt đem đi lưu đày,Luôn với các tư tế của nó và những kẻ lãnh đạo của nó.
8 Kẻ hủy diệt sẽ đến từng thành của nó,Và không thành nào thoát khỏi.Thung lũng sẽ bị tàn phá,Ðồng bằng sẽ bị hủy hoại,Y như CHÚA đã phán.
9 Hãy chắp cánh cho Mô-áp, để nó cao bay xa chạy; Các thành của nó sẽ trở nên hoang vắng điêu tàn,Không người nào còn ở trong các nơi đó nữa.