23 Về Ða-mách: “Ha-mát và Ạc-pát đều hổ thẹn,Vì chúng đã nghe tin dữ;Chúng hồn phi phách tán,Chúng bối rối như biển động,Không làm sao lặng xuống được.
24 Ða-mách đã trở nên suy nhược,Nàng quay lưng bỏ chạy thoát thân,Nàng đã bị cơn hãi hùng bắt lấy,Nỗi đau khổ và sầu thảm đã giữ chặt lấy nàng,Như cơn đau không rời khỏi sản phụ lúc lâm bồn.
25 Không thể nào một thành danh tiếng,Một thành làm Ta vui vẻ như thế lại bị bỏ rơi!
26 Vì thế những trai tráng của nàng sẽ ngã xuống trong các quảng trường,Và tất cả các chiến sĩ của nàng sẽ bị tiêu diệt trong ngày ấy,” CHÚA các đạo quân phán.
27 “Ta sẽ nhóm lên một ngọn lửa ở tường thành Ða-mách,Và nó sẽ thiêu rụi các cung điện của Bên Ha-đát.”
28 Về Kê-đa và các vương quốc của Ha-xơ mà Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã đánh bại, CHÚA phán thế nầy, “Hãy đứng dậy, tiến đánh Kê-đa!Hãy tiêu diệt dân đó ở phương đông!
29 Hãy cướp lấy các lều trại và các đàn súc vật của chúng,Hãy lấy đi các màn trướng và tất cả của cải của chúng,Hãy dẫn đi các lạc đà của chúng;Hãy kêu to cho chúng biết, ‘Kinh hoàng tứ phía!’