14 Chúng băng bó vết thương của dân Ta cách sơ sài rồi nói, ‘Bình an! Bình an!’Mà kỳ thật chẳng có bình an chi cả.
15 Việc chúng làm thật đáng tởm biết bao;Lẽ ra chúng phải lấy làm xấu hổ mới đúng;Nhưng mặt chúng vẫn trơ ra, Và chúng chẳng biết xấu hổ là gì.Vì thế chúng sẽ ngã gục giữa bao người ngã gục,Trong lúc Ta sửa phạt chúng.Chúng sẽ bị ném xuống,” CHÚA phán.
16 CHÚA phán thế nầy,“Hãy đứng nơi các con đường giao nhau,Hãy hỏi xem các đường lối cũ như thế nào,Hãy tìm cho được con đường ngay lành thiện hảo,Rồi bước vào con đường ấy mà đi.Bấy giờ các ngươi sẽ tìm được bình an thư thái cho linh hồn mình.Nhưng chúng nói, ‘Chúng tôi không muốn đi con đường ấy.’
17 Ta cũng đã đặt những người canh gác để cảnh báo các ngươi,‘Hãy để ý mà nghe khi kèn báo động.’Nhưng chúng bảo, ‘Chúng tôi không muốn để ý nghe đâu.’
18 Vì thế, hỡi các dân, hãy nghe,Hỡi các nước, hãy biết rõ những gì sẽ xảy ra cho chúng.
19 Hỡi trái đất, hãy nghe!Này, Ta sẽ đem tai họa đến dân nầy,Ðó là hậu quả do quyết tâm của chúng,Vì chúng đã không nghe theo lời Ta,Chúng đã khước từ luật pháp Ta.
20 Có ích chi nhũ hương từ Sê-ba đem đến?Có ích chi gỗ thơm từ viễn xứ mang về?Của lễ thiêu các ngươi dâng, Ta không đoái nhậm,Những sinh tế của các ngươi, Ta cũng chẳng vui lòng.”