24 Nghe tin đó tay chân chúng tôi bủn rủn;Nỗi kinh hoàng đã bắt lấy chúng tôi,Chúng tôi đau đớn như sản phụ lúc lâm bồn.
25 Chớ ra ruộng hay đi đâu ngoài đường,Vì quân thù sẽ dùng gươm giết chết,Gieo kinh hoàng khiếp sợ khắp nơi.
26 Hỡi ái nữ của dân tôi,Hãy mặc lấy vải tang và lăn mình trong tro bụi;Hãy khóc than như vừa mất con một của mình;Hãy khóc lóc cách đắng cay,Vì quân tàn sát chúng ta sẽ ập đến thình lình.
27 “Ta đã lập ngươi làm người thử luyện và người kiểm phẩm chất đạo đức giữa dân Ta,Ðể ngươi biết rõ và thẩm định đường lối của chúng.
28 Tất cả chúng đều là phường ương ngạnh và phản loạn;Ði đến đâu chúng vu khống đến đó;Mặt chúng trơ như đồng và cứng như sắt;Tất cả chúng đều băng hoại.
29 Các ống bể thổi ào ào,Chì bị chảy tan trong lửa hực;Nhưng dân Ta, dù được luyện đến đâu cũng vô ích,Vì cặn bã vẫn không chịu tách rời khỏi tinh chất.
30 Vì thế người ta đã gọi chúng là ‘Bạc bị phế thải,’Bởi vì CHÚA đã phế thải chúng.”