7 Như suối nước trào tuôn nước mát,Nàng tuôn trào tội ác không ngừng.Tin tức về bạo ngược và cướp bóc luôn nghe nói ở giữa nàng;Sầu khổ và đau thương xảy ra không ngớt trước mắt Ta.
8 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy nghe lời khuyên răn cảnh cáo,Nếu không, Ta sẽ bỏ ngươi,Và biến ngươi thành một nơi hoang vu vắng vẻ,Một đất không người ở.”
9 CHÚA các đạo quân phán, “Hãy như người đi mót nho, lặt cho kỹ những gì còn sót lại của I-sơ-ra-ên.Hãy như người đi hái nho, tuốt bàn tay qua các cành nhỏ của cây nho.”
10 Tôi sẽ nói với ai, để báo cho biết lời cảnh cáo nầy, mà họ chịu nghe đây?Nầy, tai họ chưa được cắt bì, nên họ không thể nghe;Ðối với họ lời CHÚA là những gì đáng hổ thẹn,Họ chẳng có hứng thú gì đối với lời Ngài.
11 Nhưng trong tôi lại đầy tràn cơn thịnh nộ của CHÚA;Tôi thật mệt mỏi vì kiềm giữ nó trong lòng.“Hãy trút xuống trên những trẻ con ngoài đường phố,Trên những nam nữ thanh niên đang tụ tập với nhau,Vì cả chồng lẫn vợ,Những người cao tuổi và cả các cụ lão nữa đều sẽ bị bắt đem đi.
12 Nhà của chúng sẽ bị trao cho kẻ khác,Các ruộng vườn và vợ của chúng cũng sẽ bị trao nộp luôn;Vì Ta đã đưa tay Ta ra để chống lại dân trong xứ,” CHÚA phán,
13 “Vì từ kẻ nhỏ cho đến người lớn trong chúng đều gian tham bất chính,Từ các tiên tri cho đến các tư tế đều là phường gian dối như nhau.