1 “Lúc ấy,” CHÚA phán, “người ta sẽ lấy hài cốt của các vua Giu-đa, hài cốt của các quan nó, hài cốt của các tư tế nó, hài cốt của các tiên tri nó, và hài cốt của dân cư Giê-ru-sa-lem ra khỏi các phần mộ của chúng,
2 rồi chúng sẽ bị đem phơi dưới mặt trời, mặt trăng, và tất cả các tinh tú trên trời, là những thứ chúng đã yêu mến, chúng đã phục vụ, chúng đã đi theo, chúng đã cầu vấn, và chúng đã phụng thờ. Hài cốt của chúng sẽ không được gom lại và không được chôn cất, nhưng sẽ như phân trên mặt đất.
3 Bấy giờ tất cả những kẻ còn sót lại của dân tộc xấu xa tội lỗi ấy đều ước ao rằng thà chết còn hơn là sống ở những nơi Ta xua đuổi chúng đến,” CHÚA các đạo quân phán vậy.
4 “Ngươi hãy nói với chúng: CHÚA phán thế nầy, Khi người ta ngã, chẳng lẽ họ không đứng dậy sao?Khi người ta đi lạc đường, chẳng lẽ họ không quay trở lại sao?
5 Thế nhưng sao dân nầy đã quay lưng bỏ đi,Và Giê-ru-sa-lem cứ miệt mài trong con đường lầm lạc mãi vậy?Chúng cứ cố tình bám theo sự dối trá,Chúng cứ ngoan cố, chúng không chịu quay về.
6 Ta đã lắng tai và chăm chú để nghe,Nhưng chúng chẳng nói thật,Không ai hối cải về việc ác của mình,Mà nói rằng, ‘Hỡi ôi, tôi đã làm gì vậy?’Nhưng ai nấy cứ theo đường riêng của mình,Như chiến mã cắm đầu phóng vào trận mạc.
7 Ngay cả loài cò hạc sống ở trên cao mà còn biết mùa nào phải di chuyển,Loài bồ câu đất, chim én, và chim nhạn còn biết mùa nào phải làm gì,Nhưng dân Ta lại không biết mạng lịnh của CHÚA.