18 Niềm vui của tôi đã mất,Nỗi buồn thảm tràn ngập tâm hồn tôi,Lòng tôi sờn ngã.
19 Hãy nghe, tiếng kêu khóc của con gái dân tôi từ xa vọng về, “CHÚA có còn ở Si-ôn không?Vua của nàng có còn ở với nàng không?” “Tại sao các ngươi đã chọc giận Ta bằng những hình tượng,Bằng những thần tượng hư ảo của các dân ngoại?”
20 Mùa gặt đã qua, mùa hè đã hết,Mà chúng ta vẫn chưa được cứu.
21 Vì nỗi đau của con gái dân tôi nên lòng tôi đau đớn,Tôi than thở âu sầu, và nỗi kinh hoàng bám chặt lấy tôi.
22 Không còn dầu chữa bịnh ở Ghi-lê-át sao?Chẳng còn có y sĩ nào ở đó nữa hay sao, mà bịnh của con gái dân tôi vẫn chưa được chữa lành?