Giê-Rê-Mi 9:10-16 BD2011

10 Thương núi đồi tôi nhỏ lệ khóc than,Tiếc đồng cỏ trong đồng hoang tôi ngậm ngùi than thở,Vì chúng bị bỏ hoang đến độ không một bóng người qua lại,Không ai nghe tiếng của đàn súc vật ở nơi đó nữa;Ngay cả chim trời và thú vật cũng đều bỏ trốn cả rồi,Chúng đã bỏ đi hết.

11 “Ta sẽ biến Giê-ru-sa-lem thành một đống hoang tàn đổ nát,Một chỗ trú ẩn cho các chó hoang;Ta sẽ khiến các thành của Giu-đa ra quạnh hiu vắng vẻ, không người cư ngụ.”

12 Ai khôn ngoan đủ để hiểu thấu những điều ấy?Miệng của CHÚA đã phán những điều ấy cho ai,Ðể họ rao báo cho người ta biết?Tại sao đất nước lại bị tiêu điều và hoang phế như một đồng hoang,Ðến nỗi không một bóng người qua lại như thế?

13 CHÚA phán, “Vì chúng đã bỏ luật pháp Ta đặt ra trước mặt chúng;Chúng đã không vâng theo tiếng Ta,Và cũng không đi trong luật pháp ấy.

14 Ngược lại, chúng cứ bước theo sự cứng cỏi của lòng chúng;Chúng đã đi theo Ba-anh, mà tổ tiên của chúng đã dạy chúng.”

15 Vì thế, CHÚA các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế nầy,“Này, Ta sẽ cho dân nầy ăn thức đắng và uống nước độc.

16 Ta sẽ tung rải chúng ra giữa các nước mà chính chúng và tổ tiên chúng chưa hề biết.Ta sẽ sai gươm đao đuổi theo chúng cho đến khi Ta tận diệt chúng.”