2 Ôi ước gì tôi có được một quán trọ cho lữ khách giữa đồng hoang,Ðể tôi có thể rời khỏi dân tôi mà đi xa khỏi họ!Vì tất cả họ đều là những kẻ ngoại tình,Là một bọn người phản bội.
3 “Chúng uống cong lưỡi của chúng như cây cung để nói dối;Chúng dùng sự lừa dối để nắm lấy quyền lực trong nước chứ không cậy vào sự thật.Thật vậy, chúng cứ mỗi ngày một tiến sâu vào tội ác,Nhưng chúng không biết đến Ta,” CHÚA phán.
4 “Hãy coi chừng những người lân cận,Ðừng tin cậy bà con dòng họ, Vì bà con dòng họ sẽ tìm dịp lừa gạt,Còn những người lân cận thì đi rêu rao nói xấu.
5 Người nào cũng nói dối với người lân cận mình,Chẳng có ai nói thật;Chúng đã luyện tập cho lưỡi chúng nghệ thuật nói dối;Chúng phạm tội cho đến khi mệt nhừ.
6 Chỗ ngươi ở nằm giữa trung tâm lừa dối;Do thói dối gian mà chúng đã từ chối biết Ta,” CHÚA phán.
7 Vì thế, CHÚA các đạo quân phán, “Bây giờ Ta sẽ tôi luyện và thử thách chúng,Vì Ta còn biết làm gì nữa với con gái của dân Ta bây giờ?
8 Lưỡi của chúng là mũi tên giết người;Miệng chúng nói toàn những lời dối trá.Ngoài miệng chúng nói những lời thân thiện với người lân cận,Nhưng trong lòng chúng lập mưu gài bẫy hại người.