1 Bấy giờ Xô-pha, người Na-a-mát lên tiếng:
2 “Những lời anh nói chẳng lẽ không ai đối đáp sao?Người lắm điều nầy có lý chăng?
3 Lời nói dối của anh khiến người ta không im lặng nổi;họ phải chỉnh anh khi anh chế giễu Thượng Đế.
4 Anh nói, ‘Lời giáo huấn của tôi là đúng,tôi tinh sạch trước mặt Thượng Đế.’
5 Tôi ước gì Thượng Đế lên tiếng,và mở miệng nghịch anh;
6 cho anh biết những bí mật của sự khôn ngoan,vì khôn ngoan có hai mặt.Hãy biết rõ điều nầy: Thượng Đế đã bỏ qua một số tội lỗi của anh.
7 Anh có biết bí mật của Thượng Đế không?Anh có thể nào tìm được giới hạn của Đấng Toàn Năng không?
8 Giới hạn của Ngài cao hơn trời; anh với không tới!Sâu hơn mồ mả; anh không thể hiểu nổi!
9 Giới hạn Ngài dài hơn trái đất,và rộng hơn đại dương.
10 Nếu Thượng Đế đến bắt nhốt anh vào tù,hay gọi anh ra trước tòa,thì không ai có thể cản Ngài được.
11 Thượng Đế biết ai gian ác,và khi Ngài thấy điều ác, thì Ngài để ý.
12 Kẻ ngu không thể tự nhiên hóa khôn,cũng như lừa hoang không thể tự thuần hóa.
13 Anh phải dâng hết tấm lòng cho Ngài,và giơ tay ra xin Ngài giúp đỡ.
14 Hãy gỡ tội lỗi ra khỏi tay anh đi;đừng để điều ác nào còn lảng vảng trong lều anh.
15 Bấy giờ anh có thể ngước mặt lên mà không xấu hổ,và anh có thể đứng hiên ngang mà không sợ hãi.
16 Anh sẽ quên nỗi khốn khổ của mình,và chỉ còn nhớ nó như nước chảy qua cầu.
17 Đời anh sẽ sáng rỡ như ánh mặt trời giữa trưa,và bóng tối sẽ như sớm mai.
18 Anh sẽ cảm thấy an toàn vì có hi vọng;anh sẽ nhìn quanh và bình yên an nghỉ.
19 Anh sẽ nằm xuống không sợ hãi ai.Nhiều người sẽ cầu ơn của anh.
20 Nhưng kẻ ác không thể thấy,cho nên chúng không thoát được.Niềm hi vọng duy nhất của chúng là cái chết.”