1 Lúc đó Binh-đát người Su-ha lên tiếng:
2 “Khi nào anh mới thôi diễn thuyết?Anh hãy tế nhị thì chúng ta mới nói chuyện được.
3 Anh xem chúng tôi như trâu bò,cho chúng tôi là đồ ngu si.
4 Cơn giận của anh chỉ hại anh thôi.Chẳng lẽ trái đất chỉ để cho một mình anh tung hoành?Chẳng lẽ Thượng Đế phải dời núi đi vì anh?
5 Đèn của kẻ ác sẽ bị dập tắt,và ngọn đèn của chúng sẽ không còn cháy sáng.
6 Đèn trong lều chúng sẽ tối đen,và đèn bên cạnh chúng sẽ tắt.
7 Các bước đi vững chắc của chúng sẽ yếu dần;chúng sẽ rơi vào bẫy gian ác của mình.
8 Chân chúng sẽ mắc vào lưới,chúng rơi vào bẫy và mắc kẹt.
9 Một cái bẫy sẽ bắt lấy gót chúng,và giữ chặt lại.
10 Dưới đất có giăng sẵn một cái bẫy,ngay trên lối đi chúng.
11 Các chuyện khủng khiếp sẽ làm chúng hoảng sợ bốn bên,và đuổi theo chúng từng bước.
12 Đói kém làm chúng hao mòn sức lực,và thảm họa kề sát bên chúng.
13 Bệnh tật ăn mòn da chúng;cái chết gậm nhấm tay chân chúng.
14 Chúng bị giật ra khỏi lều trại, nơi an toàn của chúngvà bị lôi đến trước Thần Chết, vua của kinh hoàng.
15 Lều trại chúng phát hỏa,còn diêm sinh rải rắc khắp nhà chúng.
16 Rễ chúng khô dưới đất,và nhánh chúng khô bên trên.
17 Dân cư trên đất không nhớ chúng nữa;tên tuổi chúng sẽ bị lãng quên trên đất.
18 Chúng sẽ bị xua đuổi từ chỗ sáng vào chỗ tối,và bị trục xuất ra khỏi thế gian.
19 Chúng không có con cái hay dòng dõi để lưu danh,Trong gia đình chúng không ai sống sót.
20 Dân cư miền tây sẽ kinh ngạc về cảnh ngộ chúng,còn dân cư miền Đông đâm ra hãi hùng.
21 Chắc chắn đó là số phận kẻ ác;và là chốn dành cho kẻ không nhìn biết Thượng Đế.”