8 Ai đóng cửa ngăn biển cả lại,khi nó bùng ra và khai sinh,
9 Lúc ta làm mây như cái áo mặc cho biển cảvà bọc nó trong đám mây đen,
10 Lúc ta đặt giới hạn cho biểnvà dựng cửa cùng thanh gài vào vị trí.
11 Khi ta nói cùng biển rằng,‘Mầy chỉ có thể đến đây thôi, không được đi xa hơn nữa,các lượn sóng kiêu ngạo của mầy phải dừng tại đây.’
12 Trong đời ngươi có khi nào ngươi ra lệnh cho bình minh xuất hiện,và chỉ cho ban mai bắt đầu lúc nào
13 để cho nó nắm lấy viền của đấtvà giũ kẻ ác ra khỏi đó?
14 Buổi sáng trái đất thay đổi như đất sét bị đóng ấn;đồi núi và thung lũng hiện ra như những lằn xếp của áo.