13 Như cơn ác mộng khiến tôi không ngủ được.
14 Tôi run sợ như cầy sấy;xương cốt tôi run lập cập.
15 Có một thần lượn qua trước mặt tôi, khiến tôi rởn tóc gáy.
16 Thần đó dừng lại,nhưng tôi không biết đó là thần gì.Một hình thù đứng trước mắt tôi,và tôi nghe tiếng nói rất khẽ.Tiếng đó nói rằng,
17 ‘Loài người có công chính hơn Thượng Đế không?Con người có thể nào tinh sạch trước mặt Đấng tạo ra mình không?
18 Thượng Đế không tin các thiên sứ Ngài;Ngài thường trách họ về những lầm lỗi.
19 Nên Ngài trách loài người nhiều hơn vì là loài vốn xuất thân từ bụi đất,nhà cửa nó bằng đất sét,là loài dễ bị dập nát như con thiêu thân.