1 “Con người sống trên đất phải gánh công việc nhọc nhằn,ngày của họ như ngày của kẻ cần lao.
2 Họ như kẻ nô lệ ao ước bóng hoàng hôn,như lao công trông chờ lương bổng.
3 Nhưng những tháng ngày của tôi trống rỗng vô vị,và những đêm tối của tôi đầy khốn khổ.
4 Khi nằm xuống, tôi tự hỏi,‘Chừng nào tôi sẽ thức dậy?’Đêm dài, tôi nằm thao thức đến sáng.