3 Ðến ngày CHÚA cho ngươi an nghỉ, thoát khỏi cảnh đau buồn, truân chuyên, và lao khổ của thời lưu đày mà ngươi đã bị bắt phải phục dịch,
4 bấy giờ ngươi sẽ cất lên những lời ca châm chọc vua của Ba-by-lôn như sau:Ủa kẻ áp bức đã tàn đời rồi sao?Kẻ hay nhạy cơn lôi đình không còn nữa sao?
5 CHÚA đã bẻ gãy cây gậy uy quyền của kẻ ác;Cây vương trượng của kẻ cầm quyền cai trị gian ác đã bị đập tan;
6 Ðó là kẻ trong cơn giận đã không ngừng tay đánh đập muôn dân;Ấy là kẻ cai trị muôn dân bằng giận dữ, hằng bắt bớ hành hạ họ không ngừng.
7 Bây giờ cả thế giới đều được nghỉ yên và bình tịnh;Rồi đột nhiên họ thốt lên những lời ca hát vui mừng.
8 Ngay cả những cây tùng, cây bá hương ở Li-băng cũng cất tiếng hát rằng,“Từ khi ngươi ngã xuống, không còn ai lên đốn chặt chúng tôi.”
9 Dưới âm phủ bị náo động khi nhận ngươi vào.Nó vì ngươi mà đánh thức các âm hồn của những kẻ đã từng trị vì trên đất;Nó làm cho vua chúa các dân đứng dậy khỏi ngai mình để chào đón ngươi.