1 Khốn cho Ép-ra-im,Hào quang của nó đang phai tàn,Như những mão miện bằng hoa trên đầu bọn lãnh đạo say sưa của nó;Chúng trị vì trên thung lũng phì nhiêu,Nhưng lại ngập chìm trong say sưa men rượu.
2 Kìa, Chúa có một người thật oai hùng và dũng mãnh,Như trận bão có mưa đá,Như cuồng phong khốc liệt,Như bão tố kinh hồn,Như lũ lụt ngập tràn,Ngài thẳng tay ném chúng xuống mặt đất.
3 Ngài sẽ giày đạp dưới chân mão miện kiêu ngạo của bọn say sưa của Ép-ra-im.
4 Sự hào nhoáng đẹp đẽ trên đầu của những kẻ ngự trị trên thung lũng phì nhiêu là thế đó;Nó sẽ như một vòng hoa đang héo tàn;Nó sẽ như trái vả chín non trước mùa hạ,Ai thấy và hái được sẽ ăn ngấu nghiến trái ấy ngay.
5 Trong ngày ấy, CHÚA các đạo quân sẽ như một vòng hoa vinh hiển,Một vương miện tuyệt mỹ cho những người còn sót lại của dân Ngài;
6 Ngài sẽ là Thần Công Lý cho những người ngồi trên tòa xét xử,Là sức mạnh cho những ai đẩy lui quân thù trong chiến trận tại cổng thành.
7 Ðầu óc bọn ấy đều quay cuồng trong men rượu;Chúng ngả nghiêng vì rượu mạnh;Tư tế và tiên tri đều chếnh choáng vì rượu mạnh;Chúng say mèm vì rượu nho;Chúng lảo đảo vì rượu mạnh;Ðầu óc chúng bị rượu làm quay cuồng, nên chẳng nhận rõ được khải tượng;Khi xét xử, chúng xét đoán lạng quạng, chẳng có thể phân biệt được đúng sai.
8 Vì tất cả các bàn tiệc đều bị chúng nôn mửa, trở nên ô uế;Chẳng còn chỗ nào sạch sẽ.
9 Ngài sẽ dạy cho ai tri thức?Ngài sẽ giãi bày sứ điệp cho ai?Chẳng lẽ cho các trẻ thơ vừa dứt sữa,Tức cho những con thơ vừa thôi bú hay sao?
10 Thôi thì cứ giảng giải,Từng điều một,Xong điều nầy, qua điều nọ,Từng khoản một,Hết khoản nọ, đến khoản kia;Một ít chỗ nầy, một ít chỗ khác.
11 Thật vậy, Ngài sẽ dùng môi miệng ngọng nghịu và ngôn ngữ xa lạ nói với dân nầy,
12 Là dân Ngài đã phán,“Ðây là nơi an nghỉ,Hãy để cho những kẻ mệt mỏi được an nghỉ;Ðây là nơi yên tĩnh.” Nhưng chúng chẳng thèm nghe.
13 Nên lời CHÚA cho chúng sẽ là: “Từng điều một,Xong điều nầy, qua điều nọ,Từng khoản một,Hết khoản nọ, đến khoản kia;Một ít chỗ nầy, một ít chỗ khác.” Ðể chúng đi tới, rồi bị ngã lui,Bị giập nát, bị sa bẫy, và bị bắt sống.
14 Vậy, hãy lắng nghe lời CHÚA, hỡi những kẻ nhạo báng,Những kẻ lãnh đạo dân nầy tại Giê-ru-sa-lem.
15 Vì các ngươi bảo rằng,“Chúng tôi đã kết ước với tử thần;Chúng tôi đã có hợp đồng với âm phủ,Nên khi có tai ương tàn khốc tràn qua,Chúng tôi sẽ không hề hấn gì,Vì chúng tôi sẽ dùng dối trá làm nơi trú ẩn,Dùng dối gian làm chỗ trú ngụ cho mình.”
16 Vì thế CHÚA Hằng Hữu phán,Nầy, Ta đặt tại Si-ôn một tảng đá móng,Một tảng đá đã được thử nghiệm,Một tảng đá góc nhà quý báu,Một nền móng vững chắc;Ai tin cậy sẽ không hoảng hốt.
17 Ta sẽ lấy công lý làm thước đo,Lấy công chính làm dây chuẩn mực;Mưa đá sẽ quét sạch nơi trú ẩn của dối trá;Lũ lụt sẽ ngập tràn chỗ trú ngụ của dối gian.
18 Bấy giờ giao ước của các ngươi với tử thần sẽ bị vô hiệu hóa;Hợp đồng giữa các ngươi và âm phủ sẽ chẳng còn giá trị gì;Ðến khi tai ương tàn khốc tràn qua,Các ngươi sẽ bị nó giày đạp nát tan.
19 Mỗi khi tai ương tàn khốc đi qua, nó sẽ bắt các ngươi,Hết sáng nầy qua sáng khác, rồi bất kể ngày và đêm,Nó chắc chắn sẽ đi ngang qua các ngươi;Ai hiểu được sứ điệp nầy sẽ chỉ còn biết kinh hãi mà thôi.
20 Vì giường quá ngắn, nên không thể duỗi thẳng chân ra được;Còn mền quá nhỏ, nên không đủ để đắp mình,
21 Vì CHÚA sẽ trỗi dậy, như ở trên Núi Phê-ra-xim,Ngài sẽ nổi giận, như ở Thung Lũng Ghi-bê-ôn,Ðể thực hiện công việc của Ngài, một công việc lạ lùng,Ðể làm công tác của Ngài, một công tác kỳ lạ.
22 Vậy bây giờ các ngươi đừng nhạo báng nữa,Nếu không, dây trói các ngươi sẽ càng siết lại chặt hơn;Vì tôi đã được nghe từ Chúa, tức từ CHÚA các đạo quân,Một lịnh truyền, bảo phải tiêu diệt toàn xứ.
23 Hãy lắng nghe, hãy nghe tiếng tôi;Xin chú ý nghe, xin nghe tôi nói.
24 Chẳng phải người cày ruộng cày suốt ngày để đất sẵn sàng cho việc gieo trồng sao?Chẳng phải người vỡ đất cứ tiếp tục bừa xới để đất sẵn sàng cho việc trồng trọt sao?
25 Khi mặt đất đã được ban bằng,Người ta há không rắc thì là đen,Gieo hạt thì là,Trồng lúa mì thành hàng,Cấy lúa mạch vào khu định cho chúng,Và trồng lúa mì nâu ven bờ ruộng hay sao?
26 Vì người ta đã được chỉ dạy cách thức như vậy;Chính Ðức Chúa Trời đã chỉ bảo cho người ta như thế.
27 Không ai dùng búa để đập thì là đen bao giờ,Cũng không ai dùng trục lăn mà cán để lấy hạt thì là,Nhưng thì là đen, người ta dùng cây que mà khẻ,Còn thì là, họ dùng que nhỏ mà khẻ nhẹ cho hạt rớt ra.
28 Người ta xay gạo để làm bánh,Nhưng không ai xay lúa mà muốn gạo nát vụn bao giờ;Dù người ta lăn bánh xe qua hoặc cho ngựa giẫm lên cốt chỉ để trốc trấu ra,Chứ không ai muốn hạt gạo bị nghiền đến nát vụn bao giờ.
29 Ðây cũng là điều đến từ CHÚA các đạo quân;Kế hoạch của Ngài quả là kỳ diệu,Sự khôn ngoan của Ngài thật vượt trỗi vô cùng.