1 Hỡi trinh nữ của Ba-by-lôn,Hãy bước xuống và ngồi trong tro bụi;Hỡi ái nữ của dân Canh-đê,Hãy ngồi xuống đất vì ngai vàng không còn nữa,Vì từ nay người ta sẽ không còn gọi ngươi là người thiếu nữ dịu dàng và đài các nữa.
2 Hãy lấy cối xay mà xay bột cho mình;Hãy gỡ lúp che mặt ra mà làm lụng như bao người khác;Hãy cởi áo ngoài ra, để lộ đùi, mà lội qua sông.
3 Sự lõa lồ của ngươi sẽ bị phơi bày;Phải, sự xấu hổ của ngươi sẽ bị người ta trông thấy.Ta sẽ báo trả ngươi,Và Ta sẽ không chừa lại ai cả.
4 Ðấng Cứu Chuộc chúng ta,Danh Ngài là CHÚA các đạo quân,Chính Ngài là Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
5 Hỡi ái nữ của dân Canh-đê,Hãy ngồi im lặng và lui vào bóng tối,Vì từ nay ngươi sẽ không được gọi là Nữ Hoàng của các vương quốc nữa.
6 Bởi khi Ta giận con dân Ta,Ta muốn để những kẻ làm cơ nghiệp của Ta phải bị nhục;Ta phó chúng vào tay ngươi,Nhưng ngươi đã không thương xót chúng;Ngươi đã đặt trên cổ người già một ách quá nặng;
7 Ngươi tuyên bố, “Ta sẽ làm nữ hoàng mãi mãi.” Ngươi quả không để tâm suy gẫm những điều ấy,Mà nghĩ xem kết cục của chúng sẽ ra sao.
8 Vậy, bây giờ hãy nghe đây,Hỡi kẻ chỉ biết đam mê khoái lạc,Kẻ cho rằng địa vị mình giờ đã vững vàng,Kẻ tự nhủ rằng, “Chỉ có ta, chứ ngoài ta không còn ai khác;Ta sẽ không ngự trị như một góa phụ;Ta sẽ không kinh nghiệm việc mất con.”
9 Nhưng chỉ trong chốc lát, chỉ trong một ngày,Hai việc đó sẽ đến với ngươi cùng một lượt: Ngươi sẽ mất con và ngươi sẽ trở thành góa phụ.Hai điều ấy sẽ ập đến trên ngươi thật đầy đủ, Dù ngươi có cậy bao nhiêu tà linh pháp thuật,Và nhờ nhiều bùa chú phù phép bảo hộ ngươi,
10 Vì ngươi đã cậy vào tánh gian ác của ngươi,Ngươi bảo rằng, “Ðâu có ai thấy việc ta làm.” Chính cái khôn và kiến thức của ngươi đã làm ngươi bị sai lạc,Ðến độ ngươi đã tự nhủ trong lòng,“Chỉ có ta, ngoài ta không còn ai khác.”
11 Vì thế sự dữ sẽ đến với ngươi;Ngươi sẽ không biết từ đâu nó trỗi dậy;Tai họa sẽ giáng xuống trên ngươi;Ngươi không biết cách nào đối phó;Sự tàn phá sẽ thình lình xảy đến với ngươi,Ngươi không biết làm sao tiên liệu.
12 Hãy đứng dậy, dùng bùa chú phù phép của ngươi và vô số tà linh pháp thuật của ngươi đi,Tức những thứ ngươi đã dày công luyện tập từ thời niên thiếu;Không chừng chúng sẽ giúp ngươi được gì chăng;Không chừng chúng sẽ khiến người ta phải khiếp sợ ngươi chăng.
13 Kìa ngươi đã kiệt quệ với trăm mưu nghìn kế;Ðâu rồi những kẻ xem thiên văn dự đoán?Ðâu rồi các chiêm tinh gia mò mẫm đoán liều?Ðâu rồi những kẻ tháng tháng nhìn trăng mới đoán mò những việc sẽ xảy đến với ngươi?Hãy bảo chúng đứng dậy và giải cứu ngươi.
14 Kìa, chúng chẳng khác gì rơm rác;Lửa hừng sẽ thiêu rụi chúng tiêu tan;Chúng sẽ không thể cứu chính mình khỏi quyền lực của ngọn lửa;Ngọn lửa ấy không như lửa từ đống than tỏa ra hơi ấm,Không như ngọn lửa có thể ngồi bên cạnh để sưởi ấm cho mình.
15 Ðối với ngươi, bọn chúng là như vậy đó;Bọn chúng là những kẻ ngươi đã tốn công nhọc sức rất nhiều;Những kẻ ngươi đã hao tiền tốn của từ thời còn niên thiếu;Chúng sẽ bỏ ngươi đi lang thang mỗi kẻ một nơi;Chẳng ai có thể cứu ngươi.