1 Trong lúc ấy, vua của Ba-by-lôn là Mê-rô-đác Ba-la-đan con của Ba-la-đan sai các sứ giả đem thư và quà đến biếu Vua Hê-xê-ki-a, vì vua ấy có nghe tin Vua Hê-xê-ki-a bị bịnh và đã được hồi phục.
2 Ề-xê-chia đón tiếp họ rất nồng hậu và chỉ cho họ xem các bửu vật chứa trong kho báu của ông, nào là bạc, vàng, hương liệu, dầu quý, và mọi thứ binh khí của ông; nói chung là tất cả những gì chứa trong các kho báu của nhà vua. Không có gì quý báu trong cung điện ông và trong toàn lãnh thổ ông mà Hê-xê-ki-a không chỉ cho họ xem.
3 Bấy giờ tiên tri I-sai-a đến gặp Vua Hê-xê-ki-a và hỏi nhà vua, “Thưa, những người nầy từ đâu đến, và họ đã nói gì với ngài vậy?”Hê-xê-ki-a đáp, “Họ từ một xứ xa xôi đến thăm tôi, từ mãi tận Ba-by-lôn.”
4 Ông hỏi tiếp, “Họ đã thấy gì trong cung điện của ngài?”Hê-xê-ki-a đáp, “Họ đã thấy mọi vật trong cung điện của tôi. Không bửu vật gì trong các kho báu của tôi mà tôi không chỉ cho họ xem.”
5 Bấy giờ I-sai-a nói với Hê-xê-ki-a, “Xin ngài hãy nghe lời của CHÚA các đạo quân,
6 ‘Nầy, trong những ngày tới, tất cả những gì có trong cung điện của ngươi, tất cả những gì tổ tiên ngươi đã tích trữ đến ngày nay sẽ bị mang qua Ba-by-lôn, không chừa lại một món nào,’” CHÚA phán vậy.
7 “Chúng cũng sẽ bắt đi một số con cháu của ngươi, tức dòng dõi của ngươi, do chính ngươi sinh ra. Chúng sẽ trở thành những thái giám trong cung điện của vua Ba-by-lôn.”
8 Nghe vậy Hê-xê-ki-a nói với I-sai-a, “Lời của CHÚA mà ông nói thật tốt.” Vì ông nghĩ, “Miễn sao trong thời của mình có hòa bình và an ninh là được rồi.”