9 Vì thế, Ta sẽ khóc với dân Gia-ê-xe khi chúng khóc vì thương tiếc những vườn nho ở Síp-ma;Hỡi Hết-bôn, hỡi Ê-lê-a-lê, nước mắt Ta sẽ dầm dề vì các ngươi,Vì những tiếng hát câu hò trong mùa hái nho và mùa gặt lúa sẽ không còn nữa.
10 Niềm hân hoan và vui mừng vì ruộng vườn trúng mùa đã bị cất đi,Trong các vườn nho, tiếng hát ca sẽ không còn nữa, tiếng câu hò sẽ không còn nữa;Tại các bồn ép nho, chẳng còn ai sẽ đạp nho để làm rượu,Vì Ta sẽ làm cho tiếng hát hò ngưng bặt.
11 Do đó lòng Ta thổn thức vì Mô-áp, như thể hạc cầm trỗi điệu bi thương,Dạ Ta bồi hồi đau xót vì cớ Ki-rơ Hê-re.
12 Lúc ấy dù Mô-áp có lên các đền miếu xây cất trên các nơi cao mà mỏi mòn quỳ lạy cầu xin các thần của nó,Dù nó có lên các thánh điện của các thần tượng ấy mà cúng bái kêu cầu,Tất cả đều sẽ luống công vô ích.
13 Ðó là lời của CHÚA đã phán về Mô-áp từ xưa.
14 Nhưng bây giờ CHÚA lại phán, “Trong vòng ba năm nữa, giống như số năm thuê một công nhân lao động, hào quang của Mô-áp, luôn với số dân đông đảo ấy, sẽ bị tiêu tan. Số người còn sót lại sẽ rất ít và sẽ không ra gì.”