11 Dù trong ngày ngươi trồng, ngươi mong sao cho chúng chóng lớn;Ngay buổi sáng ngươi trồng, ngươi đã muốn thấy chúng sớm trổ hoa,Nhưng đến ngày gặt hái, ngươi sẽ chẳng thu hoạch được gì,Mà chỉ thấy toàn thảm sầu và nỗi đau tuyệt vọng.
12 Khốn cho muôn dân đang thét gào;Họ thét to tựa biển cả gầm vang;Khốn cho các nước đang gào la;Họ gào to tựa sóng cuồng ập xuống.
13 Nhiều nước gào la như sóng cao cuồn cuộn đập vào bờ;Nhưng khi CHÚA quở trách, chúng liền cao bay xa chạy;Chúng bị đuổi săn như rác rến trên núi gặp cơn lốc,Như bụi bay khi gặp trận cuồng phong.
14 Chiều tà đến, ôi thật là kinh khủng!Khi rạng đông, chúng biến mất rồi.Ðây là số phận của những kẻ bóc lột chúng ta,Là định mạng dành cho quân cướp đoạt chúng ta.