3 Vì thế, lòng dạ tôi bồi hồi lo lắng;Tôi đau đớn quặn thắt,Như sản phụ đau đớn lúc lâm bồn.Tôi té xỉu khi nghe về nó,Tôi hoảng kinh khi thấy nó đến gần.
4 Tôi trở nên như kẻ mất hồn,Nỗi kinh hãi đã làm tôi run sợ.Cảnh hoàng hôn tôi trông đợi đã biến thành nỗi kinh hoàng cho tôi.
5 Họ dọn tiệc, họ trải thảm ra, Họ ăn, họ uống.Hỡi các tướng lãnh, hãy đứng lên, hãy thoa dầu trên các thuẫn khiên.
6 Vì Chúa đã phán với tôi thế nầy: “Hãy đi, đặt người canh gác,Khi thấy gì thì hãy báo cáo ngay.
7 Khi thấy xe chiến mã với một cặp kỵ binh, hoặc xe do lừa kéo, hoặc xe do lạc đà kéo, thì hãy nghe cho kỹ, hãy quan sát kỹ càng.”
8 Rồi người canh gác phải lớn tiếng báo cáo như sư tử rống rằng, “Trình thượng cấp, tôi đứng nơi vọng canh suốt ngày,Tôi trực tại trạm gác thâu đêm.
9 Kìa, đạo quân kỵ binh đã đến,Từng cặp kỵ binh trên mỗi xe chiến mã.”Bấy giờ người chỉ huy đáp lại và nói,“Ba-by-lôn đã sụp đổ, đã sụp đổ;Tất cả hình tượng các thần của nó đã vỡ nát tan tành trên mặt đất.”