2 Hỡi các ngươi là thành phố đầy tiếng cười la, náo nhiệt,Một đô thị ầm ĩ tiếng reo vui?Những kẻ chết giữa các ngươi không phải chết vì gươm,Cũng không bị tử thương nơi trận mạc.
3 Tất cả các lãnh tụ của các ngươi đều bỏ trốn;Họ bị bắt làm tù binh mà chẳng cần dùng đến cung tên,Những người của các ngươi dù trốn đi xa đến đâu,Ðều cũng bị tìm ra và bị bắt.
4 Vì thế tôi nói: Hãy nhìn nơi khác, và đừng nhìn tôi nữa,Hãy để cho tôi than khóc đắng cay,Ðừng tìm cách an ủi tôi,Trước cảnh điêu tàn của đất nước tôi.
5 Vì Chúa, CHÚA các đạo quân, đã định một ngày khiến cho thung lũng khải tượng phải bị hỗn loạn, giày xéo lên nhau, và kinh hãi;Tường thành sẽ sụp đổ;Tiếng kêu cứu sẽ vang tận trong núi.
6 Ê-lam đã mang lấy bao tên,Cùng với đoàn xe chiến mã và các kỵ binh ra trận;Ki-rơ đã tháo bao bọc khiên để sẵn sàng chiến đấu.
7 Bấy giờ, trong các thung lũng đẹp đẽ nhất của ngươi,Các xe chiến mã sẽ chen chúc nhau đầy dẫy,Còn các kỵ binh sẽ dàn trận gườm sẵn nơi các cổng thành.
8 Ngài đã cất đi sự phòng thủ của Giu-đa.Trong ngày ấy, các ngươi sẽ hướng mắt vào các binh khí cất chứa trong Kho Rừng Binh Khí.